Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam - Chương 274
- Trang chủ
- Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
- Chương 274 - Vì sự thành công (2)
Chương 274. Vì sự thành công (2)
“Mình yếu môn Toán.”
Seo Ha Im nhỏ giọng lẩm bẩm với vẻ mặt nghiêm trọng.
Jin Se Hyun vô thức đáp lời bằng giọng nhỏ nhẹ.
“Ít ra thì cộng trừ vẫn được mà.”
“…Cũng đúng.”
Con sóc nhỏ của chúng ta. Việc quản lý hình ảnh e thẹn có vẻ sắp tiêu tan rồi.
Với bản năng “tấn công sự thật” không thể ngăn cản, Jin Se Hyun là người giơ tay đầu tiên.
“Em nghĩ là mười shot (liều dùng).”
“Lý do là gì?”
“Buổi sáng chắc chắn có ba shot, buổi trưa ba shot, buổi tối bốn shot.”
“Vậy là đánh giá thấp Ha Jun Seo quá rồi.”
“Đúng vậy. Ha Jun Seo không yếu đuối đến thế đâu.”
Người trong cuộc là Ha Jun Seo không thể trả lời đúng. Anh chỉ nhìn vào camera và cười tươi rói.
Ngược lại, các fan Nhật Bản lại có phản ứng không thể tin được.
– Trời ơi, với gương mặt dễ thương như vậy mà lại uống nhiều caffeine đến thế sao??
– Hàn Quốc là đất nước của ice americano!(cà phê đá)
– Người Hàn Quốc ai cũng uống cà phê như vậy hả?
‘Làm gì có chuyện đó!’
Anh Jun Seo mới là người kỳ lạ á!
“Em nghĩ là Jun Seo hyung mới là người kỳ lạ đó.”
Ngay lúc tôi muốn nói một câu, Seo Ha Im đã nhanh chân hơn. Anh ấy xua tay và nói thêm.
“Hyung ấy thực sự… rất kỳ lạ. Em thì không như vậy đâu.”
Trừ bỏ anh cả.
“Anh ấy còn nuôi cả búp bê kỳ lạ nữa. Gọi là Byeolttolai (Tên một nhân vật hoạt hình).”
“Sao lại nói Byul dol như vậy.”
“…Haizzz.”
“Mười shot! Sai rồi! Cao hơn nữa.”
Trong lúc đó, phỏng đoán đầu tiên của Jin Se Hyun đã sai.
Tôi tựa cằm vào tay, nghiêm túc suy nghĩ.
Hyung ấy luôn nạp caffeine như một loại truyền dịch, không có chuyện nồng độ trong máu giảm xuống…
Ưm.
Cứ thử đưa ra đáp án xem sao.
“Em… xin chọn 12 shot.”
“Wow!”
Hai mắt của Itzuki tròn xoe.
“Chính xác! Đáp đúng! Nhưng mà cậu ấy uống nhiều đến thế sao?”
“Em nghĩ là buổi sáng 5 shot, buổi trưa 3 shot, buổi tối 4 shot. Hyung ấy bắt đầu uống cà phê từ sáng sớm ạ.”
“Khụ.”
Ha Jun Seo lảng tránh ánh mắt của Jin Se Hyun.
Chỉ vì đã lén trốn kiểm soát sức khỏe một chút mà lại bị bóc phốt ngay trên sóng truyền hình.
– Gấu đang sợ con sóc con dễ thương kìa!
– Á, mấy đứa đang đấu đá nhau kìa!!!
Con sóc sẽ xé nát con gấu.
Nhóm của chúng tôi là như vậy đó.
“Tiếp theo là câu hỏi thứ hai.”
Như vậy, tôi đã dẫn đầu với 50 điểm,
Câu hỏi thứ hai là câu hỏi nhắm vào tôi.
[Do Seo Han đã mua KitKat vị dâu ở một cửa hàng tiện lợi Nhật Bản vào ngày hôm qua. Kết quả là bánh kẹo đã biến mất khỏi ký túc xá, ai đã ăn cắp nó?]
“Hả?”
Khoan đã.
Nụ cười dịu dàng vừa nở trên môi tôi đã biến mất.
“Ai đã ăn?”
“Sao anh biết…?”
“Nó biến mất khi nào!”
Thật là hết nói nổi.
“Haa, vị đó chỉ bán ở Nhật thôi…”
“Trời ạ. Thật là tệ quá đi.”
“Vừa rồi giọng điệu của Jin Se Hyun vô hồn quá, không phải cậu ấy ăn cắp đấy chứ?”
“Em là một con sóc con thuần khiết mà.”
“Hử? Anh cứ im lặng đi.”
“Ưm?”
Itzuki cười xảo trá và nói thêm.
“Seo Han cũng có thể cùng tham gia đoán.”
“Nhất định phải đoán trúng.”
Tôi nắm chặt nắm đấm, cắn chặt môi dưới.
Thảo nào lúc ra ngoài vào buổi sáng, trong lòng tôi lại thấy trống trải…
“Ai đã ăn cắp đấy.”
Rốt cuộc là ai chứ!
.
.
.
…Thủ phạm là Ha Jun Seo.
“Jun Seo hyung là người xấu.”
“Anh… thật sự không biết! Seo Ian nói là em ấy mua! Ẻm còn bảo anh cứ ăn hết đi mà.”
“Đúng là em có mua, nhưng nó không phải vị dâu!”
“Trời ơi. Còn không thèm xem vị gì mà đã ăn luôn rồi.”
Ừm, tôi không nghe lời biện minh nào cả.
“Cảm giác bị phản bội thật kinh khủng…”
“Đừng có cướp thức ăn hàng ngày của hamster nhà em.”
“Anh xin lỗi. Seo Han à, anh sẽ mua cho em một cái mới.”
“Hyung cứ uống cà phê đi ạ!”
– ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋStardust loạn xà ngầu
– Bảo anh cả cứ uống cà phê đi ㅋㅋㅋㅋㅋㅋ Nhấn mạnh “uống” nữa chứ ㅋㅋㅋㅋ
– Seo Han nổi giận dễ thương quá đi mất kakakaka
– Chỉ mình tui thấy lời thoại của Jin Se Hyun buồn cười hơn thôi à ㅋㅋㅋㅋㅋ Thức ăn hàng ngày kkkkkk đang nói gì vậy nè
– Đề nghị Do Hamster mua lại KitKat, biểu cảm như hamster bị cướp sạch đồ ăn, tức điên luôn
Nếu không có câu đố này, có lẽ em đã không biết suốt đời…
“Anh sẽ mua cho em đủ các loại.”
“Ưm~.”
“Thế nào?”
“Có thể xem xét.”
Cuối cùng, tôi đã moi được ba gói KitKat từ Ha Jun Seo và kết thúc câu hỏi thứ hai trong sự hỗn loạn.
Không khí ở trường quay quá vui vẻ, nên khuôn mặt căng thẳng của các thành viên ban đầu cũng tươi tỉnh hơn hẳn.
Không có nỗi buồn của nước tương.
Trong chương trình đố vui tiếp theo, Ha Jun Seo đã giành vị trí số 1 chung cuộc.
“Kẻ trộm KitKat… còn lấy luôn cả quà nữa.”
“Xì xào! Xì xào!”
Jin Se Hyun và Seo Ha Im gửi đến những tiếng la ó nồng nhiệt cùng với những tràng pháo tay.
Ha Jun Seo cúi đầu và nói lời cảm nghĩ ngắn gọn.
“Bộ cà phê! Món quà… dành cho mình. Xin cảm ơn rất nhiều.”
“Cái đó là phần dùng trong mười ngày, chắc chắn sẽ hết trong một ngày mất…”
“Xì xào! Xì xào!”
Sự phấn khích của Seo Ha Im hôm nay đặc biệt khác thường.
– Tại sao lại thốt ra “xì xào” chứ ㅋㅋㅋㅋㅋㅋ Seo Ha Im điên rồi à?
– Choco Ha Im nhà chúng ta hưng phấn quá rồi
– Đúng là lên talkshow thì như có gắn động cơ vào miệng vậy ㅋㅋㅋ Làm ơn cho tụi nhỏ đi show như này đi, đừng có bắt tụi nhỏ ra bãi lầy rồi bị hành khổ sở nữa
– Hôm nay mặt các bé có vẻ thoải mái hơn hẳn, thích quá
– Ưm Itzuki-ssi, đối xử tốt với các bé của chúng ta nhé!
Một giờ của talkshow đã trôi qua một cách nhanh chóng vánh.
“Cuối cùng, chúng ta hãy cùng nghe những cảm nghĩ của Stardust nhé?”
Itzuki cười, đưa micro cho Kang Si Woo.
Kang Si Woo cười toe toét và liếc nhìn bảng bình luận.
“Vâng, trước hết, tôi xin cảm ơn vì đã mời chúng tôi đến với Itzuki Show ngày hôm nay. Cảm giác như chỉ toàn cười và cười thôi, tôi đã thực sự rất vui.”
“Waaaaa! Em cũng vậy.”
“Ian cũng muốn nói cảm nghĩ không?”
“Có…!”
Tiếp theo, Seo Ian lên tiếng.
“Itzuki-ssi, em cảm ơn vì đã chào đón chúng em một cách nồng nhiệt. Em sẽ cố gắng trở lại với những sân khấu hay hơn nữa khi chúng em comeback.”
“Tôi đã mong chờ rồi đây. Ahahaha!”
Itzuki cười sảng khoái trong khi nhìn vào camera.
Đã đến lúc kết thúc talkshow.
Lúc tôi đang thản nhiên nhìn đèn đỏ của ON AIR nhấp nháy, môi dưới của Itzuki khẽ động đậy.
“Ưm. Bây giờ đến lượt tôi nói cảm nghĩ…”
“Vâng!”
Itzuki cười ngượng ngùng không hiểu vì sao. Ngay sau đó, biểu cảm của anh trở nên nghiêm túc hơn hẳn.
Đôi môi đang ngập ngừng của anh cuối cùng cũng từ từ mở ra.
“Tôi có điều muốn nói với các thành viên.”
* * *
Không hiểu sao lại có cảm giác bầu không khí trở nên nghiêm túc.
Tôi nuốt nước bọt, tập trung lắng nghe lời nói của Itzuki. Kang Si Woo mỉm cười gật đầu.
Itzuki cẩn thận cầm micro.
“Chắc mọi người cũng biết, chương trình của chúng ta hơi hỗn loạn. Chỉ cần lơ đãng một chút thôi là chương trình trôi qua vèo vèo.”
Itzuki cười tươi, liếc nhìn vào camera.
Anh thỉnh thoảng đùa giỡn để khuấy động không khí, nhưng lúc này ánh mắt của anh nghiêm túc hơn bao giờ hết.
“Thậm chí có lúc mọi người sẽ thấy khó hiểu vì tôi nói quá nhanh nữa… Về điểm đó, tôi xin lỗi. Tôi đã cố gắng hết sức để nói chậm rồi đấy!”
Mặc dù có thông dịch viên ở bên cạnh, nhưng vì chương trình được phát sóng trực tiếp nên một số câu hỏi, các thành viên phải nghe và trả lời ngay tại chỗ.
Itzuki đã chỉ ra những nỗ lực của chúng tôi.
– Đúng là đã làm rất tốt, giỏi quá!!
– Các chàng trai của chúng ta giỏi tiếng Nhật quá
– Chắc đã luyện tập chăm chỉ! Giống người bản xứ luôn!
Itzuki mỉm cười hài lòng, anh tiếp tục.
“Tôi rất biết ơn vì mọi người đã theo kịp chương trình của tôi, mặc dù còn nhiều thiếu sót. Mọi thứ đều lạ lẫm… Cả studio này, concept của chương trình, à, cả cách nói chuyện của tôi nữa. Vì tôi có pha chút phương ngữ.”
“Không có đâu ạ!”
Cách dẫn chương trình của Itzuki rất rõ ràng. Khi tôi xua tay và nói không phải, anh đã cười rất vui vẻ.
“Dù sao, tôi xin cảm ơn vì đã đến chương trình của chúng tôi với những bài hát và màn trình diễn hay như vậy. Tôi đã rất tận hưởng khi xem sân khấu.”
“Chúng em cảm ơn vì anh đã đối xử với chúng em một cách thoải mái.”
“Đây là suy nghĩ của tôi… Đến kì comeback lần tới, có lẽ Stardust sẽ trở thành một ngôi sao quá lớn để đến với chương trình của chúng tôi rồi!”
Itzuki nhún vai, nói thêm.
“Mọi người đang cho thấy một tốc độ phát triển đáng kinh ngạc. Tôi nghĩ rằng có lý do cho tất cả điều đó. Tôi đã cảm nhận được điều đó khi cùng phát sóng ngày hôm nay. Lý do tại sao nhóm này được yêu mến, tôi đã hiểu được.”
“…”
“Các cậu sẽ trở thành những nghệ sĩ giỏi nhất. Tôi tin chắc như vậy.”
Lời chúc chân thành và ấm áp. Ngay khoảnh khắc đó, trái tim tôi bỗng trở nên nóng rực.
Ánh mắt của Jin Se Hyun hướng về phía bên phải. Đồng thời, Itzuki cũng quay đầu lại với vẻ mặt ngạc nhiên.
Từ bên cạnh, có tiếng nức nở không bình thường vang lên.
Chẳng lẽ.
“Hyung khóc sao ạ?”
– Trời ơi, Ian đậu hũ của chúng ta khóc nhè rồi ㅠㅠㅠ
– Ai làm thỏ của chúng ta khóc vậy!!!
– Huhu Seo Ian, đừng khóc mà!!!
“Anh không khóc.”
Viền mắt của Seo Ian hơi ửng đỏ.
Có lẽ vì khuôn mặt của anh bất ngờ bị ghi lại trên camera.
Seo Ian vội vàng xua tay và lắc đầu.
“Chỉ là, hơi xúc động khi nghe anh nói như vậy.”
“Ahaha. Trời ạ. Tôi đã nói thật lòng đấy.”
“Vâng, em cảm nhận được sự chân thành nên càng xúc động hơn.”
Trong khi đó, trái tim đang dần đóng băng trong suốt khoảng thời gian khó khăn đã tan chảy ngay lập tức.
Cùng những lời nói ấm áp của Itzuki dường như đã chạm đến điểm yếu của Ian, khiến nước mắt của anh ấy trào ra.
Ha Jun Seo vỗ nhẹ vào lưng Seo Ian, mỉm cười.
Một người yếu đuối nhưng lại là người kiên cường hơn ai hết.
Seo Ian cất tiếng nói nhẹ nhàng.
“Anh Itzuki.”
Itzuki mỉm cười và ngước nhìn theo. Seo Ian cười rạng rỡ và nói.
“Em xin hứa. Ở album tiếp theo, em sẽ trở lại với tư cách là một ngôi sao lớn hơn nữa.”
“Lúc đó mọi người sẽ đến chương trình của chúng tôi lần nữa chứ?”
“Đương nhiên ạ.”