Truyện HE
  • Trang Chủ
  • Truyện Chữ
  • Truyện Tranh
  • Donate
  • Nhóm Dịch
Đăng nhập Đăng ký
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang Chủ
  • Truyện Chữ
  • Truyện Tranh
  • Donate
  • Nhóm Dịch

Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam - Chương 267

A- A+
90s
  1. Trang chủ
  2. Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
  3. Chương 267 - Lễ trưởng thành của Maknae Seo Han (1)
Trước
Sau

Chương 267. Lễ trưởng thành của Maknae Seo Han (1)

[Thành viên trẻ nhất của Stardust Choi Han, bất ngờ thông báo kết hôn]

[Kết hôn với người hâm mộ, Stardust Choi Han ‘Có thể hơi đột ngột, nhưng tôi hy vọng bạn hiểu’]

Một bài viết gây sốc được đăng trên trang tin tức giải trí chính. Bàn tay cầm điện thoại di động bắt đầu run rẩy mà anh không hề hay biết.

Một giọng nói sắc nhọn vang lên ngay bên cạnh.

“Chậc, huyền thoại luôn. Em phải biết về điều này qua báo luôn sao?”

Ha Jun Seo quay đầu lại với cảm xúc phức tạp.

Jin Se Hyun, giọng ca chính trong nhóm.

Chàng trai trong sáng và ngây thơ khi cả hai mới ra mắt cùng nhau đã trở nên sắc sảo hơn sau khi đã cùng nhau trải qua nhiều khó khăn.

“Tên này nghĩ gì về các thành viên trong nhóm vậy? Cậu ta để em tìm hiểu về việc cậu ta có con trước hôn nhân thông qua báo á?”

“…”

“Hyung, em nghĩ chúng ta không thể gia hạn hợp đồng được nữa đâu… Chúng ta hãy tự tìm ra con đường riêng của mình. Anh còn có thể diễn xuất, anh nên trở thành một diễn viên.”

Ha Jun Seo cúi đầu với vẻ mặt u ám.

Anh không thể làm vậy trong những tình huống mà anh cảm thấy như mọi lỗi lầm đều do anh gây ra.

Anh có cảm giác rằng đội này kết thúc như thế này là do người lãnh đạo thiếu quyết đoán.

Một lời nói yếu ớt phát ra từ miệng Ha Jun Seo.

“Xin lỗi….”

“Về gì?”

“Anh chỉ xin lỗi về mọi chuyện thôi.”

Tinh thần yếu đuối đã sụp đổ từ lâu.

Tâm lý của anh, vốn đang phải chống chọi với những vụ gây rối bùng phát mỗi ngày, đã sụp đổ hoàn toàn.

Anh mệt rồi. Ha Jun Seo bình tĩnh nói, rồi nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Anh cũng không diễn xuất nữa.”

Anh đã kiếm đủ, anh không bao giờ muốn bước chân lên ngành này một lần nào nữa.

Những ngày tháng anh hạnh phúc khi được đứng trên sân khấu vì yêu thích nhảy múa và ca hát đã qua rồi.

“Bây giờ anh sẽ nghỉ ngơi.”

Ha Jun Seo nhắm chặt mắt lại và lẩm bẩm, còn Jin Se Hyun không trả lời cụ thể lời anh nói.

Đó là một hành trình khá mệt mỏi. Có rất nhiều thứ cả hai phải trải qua.

Một thành viên tấn công quản lý và cả thành viên cùng nhóm ngay tại hiện trường fan sign.

Một người nghiện ma túy, một người khác bị rối loạn tâm thần, rồi rời nhóm. Cuối cùng, thành viên trẻ nhất trong nhóm có con trước khi kết hôn.

Nhưng người lãnh đạo, chứ không phải các bên liên quan đến vụ tai nạn, luôn là người phải xin lỗi.

Là thành viên hiểu nhất về tình cảnh của leader, Se Hyun không thể không ủng hộ lựa chọn đó.

“…….”

Hai người im lặng một lúc lâu.

Bởi vì quá bận rộn để hồi phục tinh thần sau tin tức đột ngột đến mức thậm chí không có thời gian để trao đổi những lời phù phiếm.

Ha Jun Seo nhìn chằm chằm vào khoảng không với miệng ngậm chặt.

Khi đang trải qua một ngày mệt mỏi khác thường, đang mãi suy nghĩ về việc kết thúc hợp đồng, thứ sẽ đến hạn vào ngày mai.

Bùm.

Anh quản lý Lee Jaeyoon mở cửa ký túc xá bước vào.

“Jun Seo.”

Quản lý chạy vào với khuôn mặt tái nhợt, anh ấy bắt đầu nói một cách gấp gáp. Ngay sau đó, những lời nói đáng ngại vang lên.

“Jun Hyuk gặp tai nạn rồi.”

“…Lee Jun Hyuk?”

Lông mày của Jin Se Hyun nhíu lại khi nghe thấy cái tên quen thuộc.

Cả hai từng là đồng đội, nhưng mối quan hệ của họ lại không đi đến kết thúc tốt đẹp.

Đó là người đầu tiên khiến tên của nhóm trở thành chủ đề tranh luận công khai vì vụ tấn công tại sự kiện ký tặng người hâm mộ.

Quản lý Lee Jaeyoon, người đứng ngay trước mặt Se Hyun, là nạn nhân của vụ tấn công, và Ha Jun Seo, người đứng cạnh cũng bị đánh lây, đúng thế đấy.

Jin Se Hyun cau mày, nói một cách gay gắt.

“Ai quan tâm đến việc anh ta có bị thương hay không?”

“Anh nghĩ đó là vụ tai nạn giao thông lớn. Tình hình dường như không ổn lắm, hai đứa là thành viên cùng nhóm nên phải đi xem sao… Jun Seo, em không nghĩ vậy sao?”

Jin Se Hyun, người vẫn luôn phàn nàn, sau khi biết rằng tình hình tệ hơn dự kiến, cũng giữ im lặng.

Một giọng nói rất mệt mỏi phát ra từ miệng Ha Jun Seo.

“Bệnh viện nào?”

“Hyung, anh định đi hả?”

“…Anh nên đi.”

Ha Jun Seo nghĩ trong khi khoác vội chiếc áo khoác ngoài mỏng manh của mình.

Người ta nói rằng bạn sẽ không thể nghỉ ngơi thoải mái trong tương lai.

Bởi vì đó là số phận của trưởng nhóm trong một nhóm nhạc thất bại.

.

.

.

.

“Vì vậy, em đề xuất chuyến lưu diễn trong sân vận động lớn. Em không biết liệu có ổn không, nhưng em muốn thực hiện tour này lớn nhất có thể.”

“Anh cũng vậy…! Nếu muốn làm, phải làm cho đúng cách.”

Tiếng trò chuyện của các thành viên vang vọng bên tai tôi.

Ha Jun Seo từ từ mở mí mắt nặng trĩu của mình lên và kêu lên một tiếng nhỏ.

“Ha….”

Cả hai mắt mở to.

“Này, anh đã thức chưa?”

“Ưm… Tôi ngủ gật một lúc.”

Đây là phòng tập. Anh đang cố gắng chợp mắt một chút trước khi các thành viên đến, nhưng cuối cùng lại ngủ thiếp đi.

“Này, những người nghiêm túc luyện tập khác biệt nhỉ~ Ngay cả  ngủ, họ cũng chọn ngủ trong phòng tập.”

Cha Seong Bin vừa mỉm cười rạng rỡ vừa vỗ vai Ha Jun Seo.

“Tôi đã nói rồi, tôi thậm chí không luyện tập mà chỉ ngủ thôi.”

“Chắc là cậu mệt lắm. Hôm qua cậu là người cuối cùng đến ký túc xá còn gì.”

“Đó là vì lớp học thanh nhạc kết thúc muộn.”

Ha Jun Seo xua tay, mỉm cười ngượng ngùng.

Sau khi thức dậy sau một giấc ngủ ngắn, anh tò mò muốn biết các thành viên đã nói chuyện gì trong lúc ngủ.

“Mấy đứa nhỏ đang nói gì vậy? Tôi nghe thấy trong lúc nửa tỉnh nửa mê….”

“À. Chuyến lưu diễn Dome ở Nhật Bản.”

“Đã xin phép CEO chưa?”

Bé út, người hôm nay có vẻ năng động hơn thường lệ, trả lời một cách sôi nổi.

Không hiểu sao mấy ngày gần đây em ấy có vẻ rất lo lắng, có vẻ em ấy đã đến gặp CEO về chuyến lưu diễn nước ngoài và trở về với kết luận này.

“Vâng. Em đã được cho phép! Anh ấy nói anh ấy sẽ cố gắng thúc đẩy. Tất nhiên… Tôi nghĩ có thể thực hiện được điều đó nếu kết quả của lần ra mắt tại Nhật Bản này tốt….”

“Ta phải làm đúng cách.”

“Đương nhiên ạ.”

Seo Han mỉm cười ngượng ngùng trong khi giơ ngón tay cái lên.

Đúng vào khoảnh khắc đó.

Ha Jun Seo dõi theo ánh mắt của các thành viên mà không suy nghĩ rồi sững sờ một lúc.

Bởi vì anh đột nhiên cảm thấy một cảm giác lạ lẫm.

Jin Se Hyun, người không biết điều đó, mỉm cười nói.

“Cơ mà, hyung, ngủ trong phòng tập có thoải mái không? Sàn nhà cứng lắm đấy.”

“Gương mặt cậu ấy tươi tắn lắm, cứ như đang mơ đẹp vậy~”

“Tôi đã mơ mà.”

Có gì đó không ổn-

Chỉ một lúc trước, anh còn tự hỏi nguồn gốc của cảm giác xa lạ kỳ lạ dâng trào từ sâu thẳm trái tim anh này là gì… .

“Sao em lại cười?”

“…Hả?”

Không, nghe có vẻ hơi kỳ lạ khi tôi hỏi như vậy.

Ha Jun Seo xua tay một cách vội vã như thể đó là hiểu lầm.

“Không, ý anh không phải thế.”

“Cái gì thế này, đây là chuyện vô lý điên rồ gì vậy….”

Jin Se Hyun gãi đầu cười. Cha Seong Bin, người vẫn im lặng lắng nghe, cũng cười theo.

“Se Hyun, anh trai em đang không vui nên đã bảo em đừng cười nữa kìa.”

“Không, không phải đâu. Chỉ là đột nhiên cảm thấy xa lạ.”

“Ahahahaha! Ahahahaha!”

Ha Jun Seo hắng giọng giải thích sự hiểu lầm.

“Thật ra, mọi người đã xuất hiện trong giấc mơ của tôi.”

“Giấc mơ ạ? Giấc mơ trở thành người thành công lớn ở Nhật Bản đúng không anh?”

Seo Ha Im mỉm cười rạng rỡ với đôi mắt lấp lánh.

“Không, không phải vậy….”

Tên nhóm thì giống nhau, nhưng thành viên lại khác. Anh thậm chí còn đảm nhiệm vị trí trưởng nhóm.

‘Đó thực sự là một giấc mơ đáng sợ.’

Ha Jun Seo nhìn Jin Se Hyun với nụ cười ngượng ngùng.

“Dù sao khi đó, em cũng không cười.”

“…Em sẽ cố gắng mỉm cười nhiều hơn từ bây giờ.”

“Se Hyun, chúng ta hãy ra ngoài với nụ cười rạng rỡ nhé!”

“Biểu cảm của cậu quá.”

“Kết luận đó là sao?”

Jin Se Hyun và Seo Ha Im đang cãi nhau rất ồn ào. Ha Jun Seo nói thêm với tiếng cười khàn khàn.

“Được rồi, đó chỉ là giấc mơ thôi.”

Nó quá cụ thể một cách không cần thiết, và khuôn mặt Jin Se Hyun hiện nay lại rất sống động, nên có chút không thoải mái.

Trước hết, giấc mơ đó không phải sự thật.

Tuy nhiên.

Ánh mắt trong trẻo của Seo Han hướng đến anh khiến anh bật thốt ra.

“Sao thế?”

Ha Jun Seo nghiêng đầu với vẻ bối rối.

“À, không ạ.”

Trước câu hỏi đó, Seo Han chỉ nhún vai, mỉm cười như thể không có gì cả.

* * *

Hôm nay là một ngày mùa đông lạnh giá, đủ để khiến mũi bạn tê cóng.

Một buổi chụp ảnh ngoài trời, lẽ ra tôi phải mặc áo khoác dày, nhưng tôi không muốn làm mất đi hình tượng của ngày hôm đó nên đã mặc một chiếc áo khoác mỏng.

Khi tôi bước đi trên đường băng giữa cánh đồng cỏ dại trơ trụi với chiếc áo khoác xám, tôi có thể nghe thấy tiếng mọi người đang cố nhịn cười.

Tôi phớt lờ, nhẹ nhàng ngồi xuống giữa, mỉm cười và nói khẽ.

“Mình là Stardust Seo Han.”

“Này, đừng tỏ ra ngầu nữa!”

“Này… Mấy đứa mặc áo khoác mỏng trong thời tiết lạnh thế này sao….”

Xét theo tất cả những lời chỉ trích mà tôi nhận được, tôi đoán phong cách của tôi hiện nay khá ổn.

“Bỏ qua đi, Seo Han chỉ đang háo hức được trở thành người lớn thôi.”

“Ừm~. Dù sao thì em ấy vẫn sẽ nhỏ nhất~.”

Tôi gạt bỏ những lời ghen tị và đố kỵ, mỉm cười bình thản như một người trưởng thành.

Kang Si Woo, cũng ăn mặc tương tự, bước ra từ phía sau.

“Tôi là Kang Si Woo, người dẫn chương trình hôm nay.”

Kang Si Woo gật đầu trong khi vuốt tay áo. Seo Ha Im hét lên bằng giọng yếu ớt.

“WAAA, lãnh đạo của chúng ta thật tuyệt vời!”

“Leader thì ngầu, nhưng DoSeo Han thì không!”

“Seo Han dễ thương quá. Nói với ẻm là ẻm không ngầu nổi đi mà.”

Content tự sản xuất mới của Stardust dự kiến ​​sẽ ra mắt vào tuần đầu tiên của năm mới.

Tất cả các thành viên tập trung lại để quay [Lễ trưởng thành của Maknae Seo Han].

Kang Si Woo nhìn thẳng vào máy quay trong khi cầm micro.

“Trước hết, Do Seo Han, nhân vật chính của buổi lễ trưởng thành hôm nay, xin hãy giới thiệu ngắn gọn về bản thân.”

“Ồ, đó là một con chuột lang!”

Đúng như dự đoán, sự đố kỵ và ganh ghét rất nghiêm trọng.

Tôi ngồi vào vị trí trước micro và lắc đầu.

“Xin chào.”

“Whoaaa!”

Nhưng khi tôi thực sự đứng trước mặt các anh, các anh ấy cũng rất tử tế và phản ứng tích cực.

Tôi mỉm cười, cầm lấy micro trên tay.

“Tên mình là Stardust Do Seo Han, và hôm nay mình vào vai gangster thay vì chú chuột hamster.”

“Trông hơi mỏng manh so với gangster nhỉ?”

“Đó là vấn đề của cảm giác.”

Tôi không thể giới thiệu bản thân mình theo đúng cách được.

Tôi tặc lưỡi một lát khi nhìn các thành viên lao vào nhau như linh cẩu. Người duy nhất tôi có thể tin tưởng là lãnh đạo mạnh mẽ.

“Đến lượt anh á?”

Nghe vậy, Kang Si Woo kiểm tra kịch bản.

“Đúng vậy, điều đầu tiên diễn ra trong buổi lễ trưởng thành hôm nay  là chứng nhận người lớn của Do Seo Han.”

“Ồ!”

“Để chứng minh rằng Seo Han cuối cùng cũng trưởng thành, chúng tôi đã chuẩn bị một nhiệm vụ bằng cách chấp nhận đơn đăng ký từ các thành viên.”

Hử?

“Đừng chuẩn bị thứ gì như thế.”

“Không, Seo Han. Chứng minh cho anh thấy em là người lớn thực sự đi!”

Tôi hai mươi tám tuổi đấy?

Tôi đã đến cái tuổi mà người khác không còn kiểm tra giấy tờ tùy thân ngay cả khi tôi vào quán bar.

Tuy nhiên, các thành viên không thể nào hiểu được tiếng kêu trong lòng tôi.

“Vâng, theo nghĩa đó, trước hết! Chúng ta sẽ có một buổi xem phim kinh dị 19+ cho Seo Han.”

“……?”

Tôi có thể về nhà được không?

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 267

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

1 Bình luận

  1. yie2510

    hóngg chap mới

    21/07/2025/19:46
    Bình luận

Truyện Liên Quan

Tân Binh Đọc Vị Tương Lai
Ca Sĩ Tân Binh Có Kinh Nghiệm Đọc Vị Tương Lai
Ra Mắt Với 100 Tỷ Won
Ra Mắt Với 100 Tỷ Won
Đường Đến Vinh Quang
Đường Đến Vinh Quang
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi

TruyệnHE.com

Website luôn cập nhật nhanh nhất các bộ truyện Showbiz hấp dẫn mỗi ngày.

Email Liên Hệ QC: contact@truyenhe.com

Fanpage: Link

Điều khoản

Copyright © 2025 Truyện HE

DMCA
Về Truyện HE | Đăng Ký Nhóm Dịch | Hướng Dẫn Đăng Truyện | VIP + COIN
🚫 Vui lòng đăng nhập để kiểm tra trạng thái VIP.
Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, Truyện HE miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ contact@truyenhe.com

Đăng Nhập

Chứng minh bạn là người


Đăng nhập với Google

Quên Mật Khẩu?

← Quay Lại Truyện HE

Đăng Ký

Đăng Ký Tài Khoản Trên Trang Web Này.

Đăng ký với Google

Đăng Nhập | Quên Mật Khẩu?

← Quay Lại Truyện HE

Quên Mật Khẩu?

Nhập tên đăng nhập hoặc Email. Bạn sẽ nhận được mật khẩu mới tại Email đã đăng ký.

← Quay Lại Truyện HE