PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol - Chương 125
“Arghhhhhhhh”
Màn đen buông xuống bao trùm cả khoảng không, dòng chữ “ The Dawn” xuất hiện trên màn hình. Tiếng reo hò của người hâm mộ vang lên không ngớt. Giữa ánh sáng rực rỡ của đủ loại lightstick fandom, một lightstick hình tam giác màu xanh lam nổi bật lên rõ rệt.
Sau đó, khi ánh đèn sân khấu hòa quyện giữa sắc tím và xanh lam, tạo nên ánh sáng huyền bí, các thành viên của The Dawn, tập trung ở trung tâm, xuất hiện trên màn hình lớn.
Tất cả các thành viên đều cúi đầu, sau đó Seong Jiwon từ từ nhấc micro lên.
Khác với thường lệ, bản nhạc mở đầu sẽ được chơi trước.
🎶“Trong vũ trụ bao la này, anh đã gặp được điều kỳ diệu chính là em.”
“Á!! ‘Định mệnh’!”
Trong sân khấu cuối năm lần này, The Dawn đã bỏ qua phần mở đầu và thay vào đó là giọng hát nhẹ nhàng trong trẻo của Seong Jiwon với ca khúc “Kismet”. Đây là bài hát dự thi cuối cùng của chúng tôi tại Shining Star, một ca khúc đã đưa tên tuổi nhóm lên một tầm cao mới, khiến mọi người phải thốt lên: ” báu vật dần ngoi lên sau bờ biển lặng”.
Đây là bài hát dành tặng Kim Seonghyeon.
“À, chiến tiếp nàooo!!”
Nữ sinh trung học Noeul, trở thành fan của Kim Seonghyeon sau khi xem Shining Star , đã ném chiếc đệm của mình đi.
“Kismet” thường bắt đầu bằng một khúc dạo đầu hoành tráng, nhưng lần này chỉ cần nghe giọng hát của Seong Jiwon là thấy xúc động hơn hẳn.
[Jiwon xuất hiện như thiên thần, trời ơi]
[Hãy cùng nhau thành lập tiểu vương quốc của ngài Seong Jiwon đii]
🎶“Anh say mê đưa tay ra.”
Chẳng mấy chốc, một giai điệu piano nhẹ nhàng vang lên. Khi Seong Jiwon từ từ hạ tay xuống và cúi đầu, Kim Seonghyeon, người đang đứng quay lưng lại, quay lại chạm vào micro và bắt đầu hát.
🎶“Nhưng anh quá nhỏ bé.”
Khi Kim Seonghyeon, người khơi nguồn của “Kismet”, xuất hiện, tiếng reo hò còn lớn hơn nữa vang lên từ loa TV. Thay vì giọng nói mạnh mẽ và sảng khoái thường thấy, cậu ấy nói nhỏ nhẹ.
🎶“Nhưng anh đã nói với em rằng em có thể trở thành một ngôi sao.”
Có lẽ vì đó là bài hát về câu chuyện của chính mình nên nó vô cùng phù hợp với anh ấy, ngay cả khi không có phần nhạc mở đầu hoành tráng.
Khi đoạn nhạc dạo đầu bằng đàn piano trầm buồn tiếp tục, Kim Seonghyeon ngẩng cằm lên, nheo mắt, hít một hơi, rồi cười tinh nghịch với ống kính máy ảnh.
“Huh?”
Tadadadak !
Bùm, bùm, bùm!
Với âm thanh xèo xèo như tiếng điện nổ lách tách, ánh đèn nhấp nháy sáng rồi tắt.
Khi Kim Seonghyeon cất tiếng, khúc dạo đầu piano êm dịu đột ngột được thay thế bằng giai điệu pop-electronic. Màn hình xanh bỗng nhiên bị sét đánh trắng.
[Ồ, ồ, cảm giác giống như một buổi nhạc kịch vậy, đây có phải là một buổi nhạc kịch phải không?]
[Kang Ichae làm ra thứ này khiến tôi bùng nổ luôn ấy
└Làm sao Ichae có thể đạt đến trình độ như vậy chỉ sau vài tuần học nhỉ, ha?
└└Đó không phải là media play sao?!]
Mọi người đều háo hức được xem sân khấu của “Kismet” sau một thời gian dài. Nhưng có một điều khác khiến người hâm mộ còn vui mừng hơn nữa.
[Chết tiệt, kiểu tóc và cách trang điểm của bọn trẻ hôm nay điên thật rồi ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ]
Máy quay lia qua các thành viên, tóc tai và tạo kiểu được chăm chút tỉ mỉ, như thể các stylist đã mài giũa kỹ năng. Tất cả đều mặc áo khoác da Rider giống nhau, nhưng mỗi người lại có những chi tiết tinh tế khác biệt.
Trong khi phong cách của Seo Hoyun có phần thoải mái và giản dị thì Seong Jiwon lại gọn gàng, giống như một bộ vest, và các thành viên trẻ tuổi nhất lại diện những họa tiết hoặc đồ trang trí độc đáo.
…Còn Kim Seonghyeon thì sao?
Như thể anh ấy sinh ra là để mặc nó vậy.
[Seo Hoyun mặc áo khoác đen, tóc thẳng??? À, à!!!! Này!!!! đùa tôi à??? Này, đùa tôi à!!!!!]
[Ah, điên rồ, Daepaseong,em yêu anh]
[Công ty của anh là công ty đại chúng à? Anh bị điên à? Nếu anh lên sàn, tôi sẽ mua cổ phiếu của anh]
[Kim Seonghyeon bóng bẩy, thật điên rồ, ai lại coi anh ấy là một anh chàng ngây thơ dễ thương chứ?]
Mặc dù chương trình mới chỉ bắt đầu nhưng mạng xã hội đã bình luận rất sôi động.
Khi Kim Seonghyeon lùi lại, âm thanh nổi bật của Kismet vang vọng khắp khoảng không.
🎶“ nhưng em đã chỉ đường cho anh!”
Đây là hs đồ sắp xếp mới của Kang Ichae.
Bùm, bùm, bùm!
Tiếng trống vang lên theo tiếng nhạc đệm, và ánh đèn nhấp nháy rực rỡ.
🎶“Ồ, đúng rồi, chính em đã chỉ đường cho anh!”
Giai điệu vốn dĩ rực rỡ bỗng trở nên dịu nhẹ như thể đang chơi nhạc dưới nước, và ánh đèn lập tức mờ đi. Máy quay từ từ phóng to vào các thành viên, những người đang cố gắng lấy lại hơi thở với lưng quay về phía trung tâm, che khuất Kim Seonghyeon.
Vào lúc đó, Seo Hoyun đang đứng ở giữa, nhếch khóe miệng lên thành một nụ cười nhếch mép.
Bùm, bùm, bùm!
🎶“Ừ, nhưng anh đã nói với em rằng em có thể trở thành một ngôi sao mà.”
Như thể anh ấy sắp cho mọi người thấy một điều gì đó quý giá.
Bùm, bùm, bùm—Babam!
Nhạc nền bùng nổ khi The Dawn tách ra thành hai bên…
🎶“Hãy ngẩng đầu lên, mở mắt ra giữa đám bụi.”
…Và Kim Seonghyeon lao ra từ giữa sân.
“Cái gì thế, huhuhu họ điên thật rồ!!”
Cô học sinh trung học Noeul ôm chặt chiếc gối và bật khóc, Kim Seonghyeon tiếp tục sải bước dài về phía trước, tay cầm chặt micro trong tay.
🎶“Mọi người đều cảnh báo anh,
Để được sinh ra, anh phải lao vào cơn bão,
Không sao đâu, anh đã quyết định rồi,anh muốn gặp em .”🎶
Bài hát đã được thu âm lại hoàn toàn cho sân khấu cuối năm. Ngay cả sau khi phát hành “Kill the Lights”, Kang Ichae, với kỹ năng sáng tác và hòa âm đã được nâng cấp đáng kể, vẫn háo hức thể hiện khả năng mới mẻ của mình với thế giới. Như thể anh chẳng có gì phải sợ hãi.
“Thay đổi lời bài hát ư? Có thể làm được không?”
“Thôi nào, chẳng phải Shining Star đã kết thúc được nửa năm rồi sao ?”
Kang Ichae ngân nga, thong thả đung đưa đôi chân chống lên bàn.
“Hãy sửa lại một chút, làm cho vần điệu cho đúng. Hãy làm cho nó phù hợp với concept hiện tại của chúng ta.”
Vì vậy, lần này họ sẽ phát hành phiên bản sân khấu cuối năm.
Trong khi Kim Seonghyeon hát từng từ một cách rõ ràng, Jeong Dajun quay lại phía sau anh, hướng về phía máy quay một cách điệu nghệ.
🎶“Ah- em đã chứng kiến,
Anh đã vượt qua và cuối cùng, anh ở đây,
Anh biết mà, em luôn đợi anh ở đây”
Đúng lúc đó, các fan và Noeul mới nhận ra lời bài hát đã bị thay đổi, mắt họ mở to kinh ngạc. Đúng lúc đó, Kang Ichae, với mái tóc màu bưởi và chiếc áo khoác da đen cực kỳ hợp nhau, xuất hiện.
“Ồ, anh chàng đó thực sự nổi bật với vẻ ngoài hào nhoáng của mình….”
🎶“Em thấy đấy, khi các tinh vân kết hợp lại với nhau,
Lặn vào cơn bão, chịu đựng trọng lực.”
Nhưng nó tinh tế đến mức nếu bạn không phải là người hâm mộ The Dawn, bạn có thể sẽ bỏ lỡ nó.
Kang Ichae nhăn mũi và hất tóc ra sau.
🎶“À, hóa ra cũng chẳng có gì đặc biệt cả,
Đó là con đường dẫn đến em, Sự ra đời của một vì sao…”
Lời bài hát đã thay đổi thực sự rất tuyệt vời….
Đặc biệt là khi đó là cuối năm, nhưng khi những ký ức của mười hai tháng qua ùa về, sự đắm chìm của Noeuls ngày càng sâu sắc hơn.
Một giai điệu kéo dài cố tình tiếp tục, và âm thanh của cây đàn guitar điện bùng nổ.
🎶“Đúng vậy, đây chính là Kismet!”
Rồi máy quay chuyển sang cảnh của Seo Hoyun. Cô học sinh cuối cấp Noeul ban đầu bị thu hút bởi The Dawn vì Kim Seonghyeon, nhưng chính Hoyun mới là người thực sự thu hút sự chú ý của cô. Sự xuất hiện của anh trên sân khấu đánh dấu sự khởi đầu cho điểm nhấn của chương trình.
Như thường lệ, anh ấy đã thể hiện kỹ năng biểu diễn trực tiếp ổn định của mình bằng cách chỉ ngón tay về phía máy quay.
🎶“Anh và em, ngay tại đây (Vâng, ngay tại đây),
Một ánh sáng rực rỡ bùng nổ, đừng bỏ lỡ,
Đây là số phận”
Tiếp theo là Seong Jiwon, người đã cất cao giọng falsetto một cách không ngừng nghỉ!
🎶“À không—Đây là Định Mệnh!”
“AAAAAH!!!”
Ngay cả khi giọng hát đệm được thu âm trước vang lên, những nốt cao của Jiwon vẫn rất nổi bật.
🎶“Khoảnh khắc một ngôi sao được sinh ra.”
“Số phận mà chúng ta không thể chối cãi!”
Hai người, Hoyun và Jiwon, hòa giọng, và cùng với một tiếng nổ khác vang lên từ màn hình phía sau họ, lời bài hát mới hiện ra. Cùng với đó, giọng hát của cả năm thành viên đều vang lên.
🎶“anh đang lao về phía em.”
Có thể người hâm mộ không biết, nhưng chính sự hòa âm ngọt ngào đó đã khiến Hoyun bị Jiwon hành hạ khinh khủng như nào trong lúc luyện tập.
🎶“Anh muốn tự hào nói rằng nhờ có em mà anh đã trở thành một ngôi sao.”
“Thật không thể tin được…!!”
Ngay lúc Noeul xúc động sắp bật khóc trước bữa tiệc thị giác và thính giác mãn nhãn, Seo Hoyun ở giữa hơi nghiêng đầu.
Rồi anh nhìn xuống những que phát sáng rực rỡ của Noeul. Tất cả những điều anh đã trải qua trong vòng chưa đầy một năm.
Khung cảnh rộng lớn mà anh nhìn thấy từ sân khấu hẳn phải mang một ý nghĩa nào đó mà cả khán giả lẫn nhà Noeul đều không thể nào đoán ra được. Bởi vì,
📣“Anh đã nói với em rồi mà?”
Seo Hoyun chỉ mỉm cười.
📣“Chờ chút và đi theo anh nhé.”
Hoyun nói xong quay kungw lại; anh trở về đội hình The Dawn . Ánh sáng tím và xanh lam đan xen xung quanh anh, và anh bị hút trở lại vào điểm sáng của Kismet.
🎶“Em đã chỉ đường cho anh!
Bây giờ,anh sẽ là ánh sáng dẫn đường cho em,
Anh sẽ nhảy suốt đêm để làm em vui!”
“À….”
Quá xúc động, Noeul ôm chặt trái tim và dõi theo sân khấu đến phút cuối. Ban đầu cô định vừa xem vừa viết bình luận trên SNS, nhưng hôm nay, cô không thể rời mắt khỏi các thành viên The Dawn.
🎶“Anh sẽ hát cả ngày chỉ dành cho em thôi.”
Kim Seonghyeon và Seo Hoyun liếc nhìn nhau và mỉm cười.
🎶“Không sao đâu,anh đã quyết định sẽ cháy hết mình cho đến cùng…”
Máy quay vẫn kiên trì dõi theo họ đến tận cuối cùng. Sau màn trình diễn kéo dài bốn phút, mái tóc đen hơi ẩm của Seonghyeon bết vào trán, mồ hôi chảy dài xuống cằm. Cảnh quay cuối cùng đã bắt được nụ cười nhẹ của anh.
Anh ấy có vẻ vui vẻ.
🎶“Bởi vì anh đã nói với em,
Rằng tôi có thể trở thành một ngôi sao.”
Anh ấy hát đúng câu cuối cùng như trong “Kismet”, rồi đèn vụt tắt. Mặc dù sân khấu đã kết thúc và màn hình tối dần,cô học sinh trung học vẫn ngồi đó, thoáng chốc chìm vào trạng thái xuất thần.
“À, à. Đúng rồi.”
Chỉ đến lúc đó cô mới có thể bình tĩnh lại nhịp tim đập thình thịch của mình và vội vàng cầm lấy điện thoại.
[À……]
[Tôi hiểu rồi, các bạn, tôi sẽ không…
Tôi đã nói là tôi không…
Tôi đã nói là tôi không…]
[Thật là điên rồ…
Ai đề xuất thay đổi lời bài hát vậy, ôi thôi, Kang Ichae đúng là thứ dữ thật mà..]
Một màn trình diễn như một buổi hoàng hôn đẹp mê hoặc, không thể bỏ qua. Mặc dù bốn phút ngắn ngủi nhưng lại làm mê đắm cả khán đài, người hâm mộ vẫn còn nán lại trong cõi “Thiên Mệnh”, ôm ngực và reo hò không ngừng.
Ngay cả bây giờ, hơn nửa năm sau, nó vẫn được coi là một bài hát huyền thoại, nhưng lần này nó đặc biệt hơn hẳn.
[Sao bọn trẻ trông ngầu thế nhỉ?]
Nếu như sân khấu Shining Star là nơi họ phải chịu đựng, nén dòng cảm xúc cua bản thân để sinh tồn… thì giờ đây, các thành viên trông trưởng thành hơn, có phong thái thoải mái và cái mà người ta thường gọi là “phong cách” toát ra từ họ.
[Nhưng không chỉ vậy…
Hôm nay… thực sự… chuyện gì thế này… chuyện gì thế này…?
Bọn trẻ con trông lớn quá rồi… Có chuyện gì xảy ra với chúng vậy…?
Tôi không biết gì cả, nhưng tôi đang phấn khích quá mức rồi.]
Lý do cho sự trưởng thành của họ là vì rất nhiều điều, thực sự rất nhiều điều đã xảy ra trong năm qua.
Gia đình Noeul chỉ biết một phần về những gì đã xảy ra với The Dawn, nhưng thế cũng đủ để họ đắm chìm sâu hơn.
[Hãy vui vẻ nhé mọi người…]
[Chúc các em luôn được nghe những lời ngọt ngào… chỉ thấy những điều tốt đẹp… ăn ngon… ㅠ chị sẽ lo liệu những trận cãi vã…
└Tôi đã chìm đắm trong đau khổ rồi…]
Tất nhiên, họ không biết rằng Seo Hoyun đã làm việc chăm chỉ để gia đình Noeul không phải lo gì cả.
Cứ nghĩ rằng, bài hát tiếp theo cũng sắp bắt đầu, nên cô lặng lẽ chờ đợi, nhưng không có bản nhạc nào được phát thêm nữa.
Học sinh cuối cấp Noeul đứng dậy, vẻ mặt vô cùng tức giận.
“Trời đất!! Cái quái gì thế này?! Chỉ có thế thôi sao?”
[Ôi trời, tôi bực mình khi nhìn thấy tờ giấy ghi chú, nhưng thực ra họ chỉ biểu diễn một tiết mục thôi…]
[Này, ai đó, thử đưa chút lý lẽ vào đây xem, thử spoil chút gì bằng cách nào đó xem sao~~~!!!! Nhưng mà? Không có tiền hối lộ đâu nhé kkkkkkkkk
└chuyện đã cười, tôi đã hài.]
Nữ sinh trung học Noeul, người chỉ biết The Dawn sẽ biểu diễn trên sân khấu cuối năm nhưng không xem kỹ danh sách bài hát, cuối cùng phát hiện ra thông qua SNS rằng đó chỉ là một bài hát, cô ấy đã vò đầu bứt tóc và chửi rủa Daepaseong Entertainment trong một lúc lâu.
Lúc này, đột nhiên màn hình chuyển màu.
Màn hình thay đổi, máy quay tập trung vào khuôn mặt của thủ lĩnh Lea Purple, người đang ở một sân khấu khác.
[Thở hổn hển]
Đúng như dự đoán trong bản thông báo đã spoil trước đó, một sân khấu hợp tác với Lea Purple sắp diễn ra.