Kiếp này tôi sẽ thành siêu sao cấp vũ trụ - Chương 263
Mong cả nhà đọc hãy viết cho tui nhiều comment nha.
Nếu thấy hay, xin hãy donate 1 chút để tui có thêm động lực ra chương đều nha, cảm ơn các tình yêu

Năm người vươn tay về phía bầu trời.
Trong giai điệu nhẹ nhàng của phần mở đầu, cổ tay xoay một vòng, rồi lại xoay thêm một vòng nữa trong khi cánh tay từ từ hạ xuống.
Như những hạt bồ công anh bay trong gió.
Cuối cùng, vũ công chính của New Black vươn tay về phía trước.
Trong tích tắc, âm nhạc dừng lại, cùng với giai điệu thay đổi không khí, đôi môi anh ấy mở ra.
“Hãy nhớ
Ánh sao của em và anh”
Phần mở đầu nhẹ nhàng đột ngột chuyển thành nhạc dance với nhịp độ nhanh, vũ công chính thu tay lại, đồng thời, các thành viên tản ra xung quanh anh ấy.
Trong khi bốn thành viên vây quanh vũ công chính như những cánh hoa, phần dance break tiếp tục.
Chỉ sau vài giây, những khuôn mặt đẫm mồ hôi đã xuất hiện trên màn hình lớn, cho thấy đây là một màn vũ đạo mạnh mẽ đến mức nào.
Thay vì nặng nề, nó mang lại cảm giác nhẹ nhàng, mỗi cử động của tay, mỗi bước chân đều toát ra sự linh hoạt và sảng khoái dễ chịu.
Tiếng hò reo lớn vang lên từ khán đài.
“Waaaaaaa…!”
Giai điệu bắt tai của bài hát dance kết hợp với màn trình diễn rực rỡ khiến không khí trở nên sôi động.
‘Họ giỏi thật.’
Không chỉ kỹ năng nhảy của từng cá nhân tốt, mà sự kết hợp của họ còn tuyệt vời hơn.
Khi một người di chuyển tạo ra khoảng trống, ngay lập tức tay của một thành viên khác sẽ lấp đầy khoảng trống đó.
Có thể nói rằng chỉ với năm người, họ đã lấp đầy cả sân khấu mà không cần các vũ công phụ trợ.
‘Ngay cả bóng của họ cũng như đang nhảy múa vậy.’
Không biết có phải do hiệu ứng ánh sáng hay không, nhưng bằng cách nào đó, ngay cả bóng của họ cũng có vẻ như đang nhảy múa uyển chuyển.
‘Có phải ảo giác không?’
Tất nhiên, đó không phải là ảo giác.
Vũ đạo của Flower Dance có rất nhiều chi tiết ẩn.
Đường nét vũ đạo nhìn từ phía sau, bố cục tổng thể khi nhìn từ trên xuống, thậm chí cả những chuyển động tính đến cả ánh sáng.
Đây là vũ đạo mà New Black đã tạo ra bằng cách vắt kiệt chất xám, vặn vẹo và ép buộc một biên đạo múa nào đó trên thế giới, như thể đang vắt nước chanh vậy.
Những fan Soufflé ở Hàn Quốc thường đùa rằng nếu vũ đạo Flower Dance có thể nói, nó sẽ kêu lên “Clay, Clay” như tiếng chuông Emile vậy.
(Chú thích: Chuông Emile – Chuông Vua Seongdeok là một chiếc chuông đồng lớn, là chiếc chuông lớn nhất còn tồn tại ở Hàn Quốc. Tên tiếng Hàn đầy đủ có nghĩa là “Chuông thiêng của Vua Seongdeok Đại đế”. Nó còn được gọi là Chuông Emile, theo truyền thuyết về quá trình đúc chuông, và là Chuông của Chùa Bongdeoksa, nơi nó được lưu giữ lần đầu tiên.
Chiếc chuông được vua Gyeongdeok đặt làm để tưởng nhớ cha mình, vua Seongdeok. Tuy nhiên, vua Gyeongdeok đã không kịp chứng kiến quá trình đúc chuông, vì ông qua đời vào năm 765 sau Công nguyên. Chiếc chuông cuối cùng được đúc vào năm 771 sau Công nguyên, dưới triều đại của con trai vua Gyeongdeok, vua Hyegong.
Hiện được lưu giữ tại Bảo tàng Quốc gia Gyeongju, chiếc chuông được công nhận là Bảo vật Quốc gia thứ 29 của Hàn Quốc vào ngày 12 tháng 12 năm 1962. Chiếc chuông cao 3,75 mét, đường kính vành 2,27 mét và độ dày thành chuông từ 12 đến 25 cm. Bảo tàng Quốc gia Gyeongju đã cân nó vào năm 1997 và xác định trọng lượng của nó là 18,9 tấn.)
Đó là lý do tại sao những đường nét vũ đạo đẹp đẽ hiện tại chính là kết quả của quá trình đó.
Mỗi cử chỉ tay là nước mắt của Clay, mỗi bước chân là nước mắt của Joy, con gái của Clay.
‘Wow…’
Trong khi đang ngưỡng mộ điệu nhảy tuyệt vời, main vocal xuất hiện trước phần điệp khúc.
Trong khi các thành viên khác nằm xuống sàn và vươn tay về phía anh ấy, main vocal vươn tay ra và hát nốt cao.
“Đừng quay lưng lại
Hãy ở lại nơi đây
Stay
Đây là thời điểm chúng ta nở hoa”
Cùng với lời bài hát về việc cùng nhau nở hoa, vũ đạo chính lại được biến tấu.
Vũ đạo tiếp tục không ngừng nghỉ cho đến hết verse 3, và cuối cùng khi màn trình diễn Flower Dance kết thúc.
Khuôn mặt của các thành viên New Black đang thở dốc xuất hiện rạng rỡ trên màn hình lớn.
“Waaaaaaa!”
Họ lau mồ hôi và cười tươi trước tiếng hò reo của fan Nhật Bản.
Leader nhẹ nhàng điều chỉnh vị trí của micro đeo đầu bị xô lệch, rồi xếp các thành viên thành một hàng.
[Nào, chúng ta hãy chào hỏi nhé? Một, hai, ba!]
[Xin chào. Chúng tôi là New Black!]
Vẻ mặt nhỏ nhắn đáng yêu của họ đang nở nụ cười rạng rỡ, không còn dấu vết của những vũ công mạnh mẽ trên sân khấu nữa.
Sau một loạt tự giới thiệu, Woo Joo đại diện đưa ra một câu nói.
[Mọi người có vui không ạ?]
Anh ấy giơ tay ra như đang cầm micro dù thực tế không có gì trong tay, và khán giả phấn khích đáp lại.
Trong số đó, một vài người không giấu được vẻ mặt ngạc nhiên.
‘Anh ấy đã sống ở Nhật lâu chưa nhỉ? Phát âm sao tự nhiên thế…’
Một số khán giả thận trọng lấy điện thoại ra tìm kiếm, bởi cảm giác kỳ lạ như thể anh ấy là người bản xứ.
‘Hả? Anh ấy là người Đài Loan à?’
‘Anh ấy là người Đài Loan nhưng được tuyển chọn trên đường phố sau khi xuất hiện trên tin tức à. Tiếng Hàn và tiếng Nhật của anh ấy giỏi thật.’
‘World class baby. Đây là gì vậy…?’
Trong khi mọi người đang có những hiểu lầm kỳ lạ do thông tin và hình ảnh sai lệch trên web Nhật Bản, leader lại mỉm cười.
[Thật sự đến tận bây giờ tôi vẫn cảm thấy phấn khích. Tôi vẫn không thể tin được rằng chúng tôi đang tham gia một buổi biểu diễn lớn như thế này, và còn là ở nước ngoài nữa.]
Nghe vậy, thành viên có vai rộng nghiêng đầu.
[Giờ anh vẫn không tin được sao?]
[…Bây giờ thì cảm nhận được rồi, Jung Hyun à.]
[Ah.]
Khán giả bật cười trước vẻ mặt ngây thơ của Jung Hyun.
Cho đến vài giây trước, anh ấy còn toát ra vẻ mạnh mẽ như muốn nói “Muốn trải thử rap của tôi không?”, nhưng giờ đây lại có ấn tượng ấm áp như một anh chàng sắp kế nghiệp nhà nông ở vùng nào đó.
Lúc đó, Bi Ju, người vẫn im lặng ở phía sau, liền bước lên.
Có lẽ nhờ màn trình diễn ấn tượng nhất trong Flower Dance, tiếng hò reo vang lên ngay khi khuôn mặt anh xuất hiện.
Ánh mắt của khán giả bừng sáng.
‘Anh chàng này cũng khác hẳn so với lúc trên sân khấu nhỉ.’
Không biết bay đâu mất hình ảnh đầy sức hút trên sân khấu với vẻ ‘Đây mới là nhảy, hỡi những con người hạ đẳng kia’, giờ đây giọng nói của anh lại dịu dàng vô cùng.
[Thật sự tôi nghĩ rằng buổi biểu diễn hôm nay sẽ là một kỷ niệm không thể nào quên. Cảm ơn mọi người, chúng ta đã cũng nhau tạo nên những kỷ niệm tuyệt vời như vậy!]
Tiếp theo là ca sĩ chính phát biểu cảm nghĩ dài bằng tiếng Nhật và em út gửi trái tim nhỏ, trái tim lớn, trái tim vừa, hai thành viên cuối đã kết thúc phần chào hỏi.
Đã đến lúc kết thúc phần trò chuyện và chuyển sang màn trình diễn tiếp theo.
Woo Joo nhìn các thành viên đang đứng cạnh mình và cười, rồi quay lại nhìn khán giả.
[Hôm nay chúng tôi thật sự vui mừng vì được gặp gỡ rất nhiều người. Cả năm chúng tôi sẽ tiếp tục nhận nguồn năng lượng tích cực này và cố gắng hết sức trong các phần biểu diễn sau nhé. Xin cảm ơn!]
Khi các fan Soufflé ở khán đài đang vẫy những tấm biển có dòng chữ ‘Các bạn là bông hoa của chúng mình’, và các thành viên đang vẫy tay.
“À phải rồi.”
Woo Joo dừng bước như thể còn điều gì đó muốn nói, một nụ cười vui vẻ thoáng qua trên khuôn mặt anh.
[Tôi suýt quên giới thiệu bài hát tiếp theo. Đó là một bài hát đang nhận được phản hồi tích cực ở Hàn Quốc, có tên là Hoa gió.]
Các fan Soufflé hò reo như trăm người cùng hét.
[Trước khi bắt đầu màn trình diễn, tôi muốn chia sẻ với các bạn một thông tin thú vị.]
Khi leader ra hiệu bằng mắt, vũ công chính bước ra và tái hiện động tác cuối cùng của Flower Dance vừa rồi.
[Đây là động tác cuối cùng ở phần trước, nhưng trong Hoa Gió, vũ đạo sẽ được thực hiện ngược lại từ đây.]
Như một huấn luyện viên, anh ấy cho xem vũ đạo của Hoa Gió bằng cách tua ngược lại động tác đó.
Khi khán giả đang tò mò, leader mỉm cười và nói:
“Bởi vì khi phát ngược giai điệu của Flower Dance, nó sẽ trở thành giai điệu của Hoa Gió. Nếu các bạn chú ý đến điểm này, các bạn sẽ có thể thưởng thức buổi biểu diễn thú vị hơn.”
Cuối cùng, New Black bắt đầu tập hợp vào đội hình sân khấu.
Bóng tối đen như mực lại lần nữa bao trùm sân khấu.
Khi những vệt sáng của ánh đèn vừa rồi vẫn còn đọng lại như những vết loang trên mắt khán giả, một luồng ánh sáng vàng đột ngột xuất hiện.
Và rồi.
‘Ơ…? Bài hát này…!’
Ngay khi Hoa Gió vang lên, mắt khán giả mở to.
‘Mình đã nghe bài này rồi!’
Mặc dù không biết đó là bài hát của ai, nhưng đây là bài hát mà người ta thường nghe thấy khi đến các cửa hàng đĩa bán album K-pop hoặc những nơi liên quan.
Đó là bài hát có giai điệu gây nghiện khiến người nghe bất giác hát theo.
Lúc này, nhiều người mới nhớ ra tiêu đề playlist như ‘Hoa Gió – New Black’.
‘Ah. Thì ra đây là nhóm nhạc đã nổi tiếng ở Hàn Quốc.’
Câu hỏi tại sao một nhóm nhạc tân binh mà họ hầu như không biết tên lại được xếp vào phần sau của chương trình đã được giải đáp trong chốc lát.
Các fan Soufflé rải rác khắp khán đài đang nhiệt tình vẫy gậy phát sáng, và khán giả cảm thấy hơi phấn khích khi nghĩ rằng họ sẽ được nghe bài hát mà trước đây chỉ biết qua bản thu.
Khác với không khí mạnh mẽ lúc trước, đây là một màn trình diễn nhẹ nhàng của Hoa Gió.
Trong khi đó, trên gương mặt của một fan Soufflé Hàn Quốc đang cổ vũ ở góc sân khấu hiện lên biểu cảm “?”.
‘Phát ngược lại á…?’
Thông tin về việc phát ngược giai điệu của Hoa Gió sẽ ra Flower Dance là điều chưa từng được tiết lộ.
Vì vậy, anh ta đã thầm reo lên ‘Thông tin bom tấn đây!’ nhưng dù đã nghe kĩ đến thế nào cũng không nhận ra được.
Woo Joo nói rõ ràng là phát ngược lại, nhưng nghe mãi vẫn không phân biệt được.
Những khán giả khác bên cạnh cũng cố gắng lắng nghe nhưng cuối cùng đành bỏ cuộc với vẻ mặt không hiểu gì.
‘Thôi kệ. Nhìn mặt các em ấy là được.’
Ngược xuôi gì cũng mặc, dù sao các em ấy đang ở trước mặt rồi, còn cần gì nữa chứ.
Các Soufflé vẫy gậy cổ vũ mini đã sờn, trong lòng hô vang tên CEO Park Gyu Ho.
“Waaaaa…!”
Sau vị cay nồng là vị nhẹ nhàng, sân khấu này cũng có sức hấp dẫn riêng.
Khi màn trình diễn Hoa Gió kết thúc và các thành viên New Black mỉm cười.
Đến bài cuối cùng, các vũ công bắt đầu ùa lên sân khấu.
“…?”
Bài hát bắt đầu với vũ đạo mạnh mẽ và khốc liệt nhất mà khán giả chưa từng thấy hôm nay.
Đó là Masquerade.
‘Người bay à…?’
‘Thật sự bay luôn kìa.’
‘Không ngã quỵ là may.’
Trong gần 4 phút, hơn chục vũ công cùng các thành viên New Black liên tục thể hiện những động tác vũ đạo sắc bén.
Trong khi các vũ công hỗ trợ bên cạnh đứng đó với vẻ mặt kiệt sức sau khi màn trình diễn kết thúc, các thành viên New Black đứng trước camera chính để ghi hình, dù thở hổn hển nhưng vẫn nở nụ cười rạng rỡ và tạo dáng kết thúc.
Khi màn trình diễn Masquerade hoàn toàn kết thúc và các thành viên New Black loạng choạng như người say rượu trong giây lát.
“Waaaaa…!”
Tiếng hò reo lớn nhất trong số các màn trình diễn hôm nay vang lên, khiến cả những nghệ sĩ khác đang ở phòng chờ cũng phải ngạc nhiên.
Trưởng nhóm Yoon Seok Hwan và các nhân viên của New Black đang theo dõi từ hậu trường mỉm cười hài lòng.
“Phản ứng rất tốt!”
“Gì cơ?!”
“Tôi nói là phản ứng rất tốt!”
“Gì cơ?!”
Các nhân viên hò hét “Các em của chúng ta là số một!”.
Do Won Seok mỉm cười hài lòng nhìn khán đài với vẻ “Đây chính là các em của chúng ta”.
“Wow, phản ứng của New Black thật kinh ngạc.”
“…Chỉ nghe tiếng thôi mà tưởng đang xem xiếc.”
“Masquerade hả. Cái đó cần phải có vài cái đầu gối dự phòng để thay mới trụ được.”
Trong khi các ca sĩ khác tham gia concert K-pop lắc đầu nghe tiếng hò hét từ phòng chờ.
Chỉ có một số người duy nhất đang chau mày lo lắng.
‘Làm vừa phải thôi chứ.’
‘Phép lịch sự ở đâu hả…’
‘Nếu mấy người làm hết rồi thì bọn này còn gì để làm nữa.’
Đó chính là Jo Anna và nhóm nam Ace được sắp xếp biểu diễn ngay sau đó.
__________________________________________
“Ôi, cứu, sắp chết rồi…!”
“Này! Lấy nước đi! Ri Hyuk-ssi biến thành mực khô rồi!”
“Nước! Nước đây!”
Một cảnh hỗn loạn đã diễn ra.
Cho đến khi xuống hậu trường, họ vẫn cố gắng kiềm chế, vẫy tay với khán giả một cách thong thả.
Nhưng ngay khi thoát khỏi tầm nhìn của khán giả, tất cả đều ngồi phịch xuống sàn.
Ri Hyuk ngồi bệt xuống dọc bức tường hành lang, tựa người vào tường và ngửa đầu ra sau.
“Này.”
“Đừng chạm vào em, chóng mặt quá…”
“Ổn chứ?”
“Không ổn. Như vừa đi tàu lượn siêu tốc… Ugh!”
Tôi quay mặt đi khi thấy em tư nôn khan vào một cái túi rỗng.
Chỉ có Jung Hyun là còn tỉnh táo lau mồ hôi và lục túi kẹo dẻo để bổ sung đường, còn lại chúng tôi đều trong tình trạng kiệt sức.
Trông không còn giống nhóm mỹ nam mà như một nhóm rong biển vậy.
Bi Ju đang vuốt tóc bằng cả hai tay và nhắm mắt lại, Ji Ho lo lắng nhìn Ri Hyuk rồi nằm dài xuống sàn.
“…Xin chào, chúng tôi là New Black…!”
“Ôi. Đừng chào nữa.”
“Chúng tôi là New Black…!”
“Anh quản lý ơi. Các ca sĩ này thật sự ổn chứ ạ?”
“Vâng. Các em ấy vốn thế ấy mà.”
Mỗi khi nhân viên tổ chức concert đi qua, chúng tôi lại cố gắng chào hỏi, khiến họ tỏ vẻ mặt ngán ngẩm.
Bi Ju nói với vẻ mặt chóng mặt.
“Ah… May quá là có phần trò chuyện ở giữa. Nếu không có nó, em cũng suýt ngã khi biểu diễn Masquerade rồi.”
“…Em, em đã nói là nên làm bài hát vocal mà.”
Ri Hyuk ngừng nôn khan và trách móc chúng tôi.
“Lần này bảo là vũ đạo nhẹ nhàng, em đã kỳ vọng nhiều đến mức nào, thế mà lại đẻ ra Flower Dance. Hoa Gió cũng vậy, làm gì có bài hát vocal nào mạnh mẽ đến thế? Lần sau thật sự phải là vocal… Ugh!”
“Bình tĩnh nào. Ruku của chúng ta.”
“Ugh!”
(Chú thích: Nhắc cho mọi người nhớ, Ji Ho hay trêu Ri Hyuk là cá Pirarucu =))); nên Woo Joo cũng trêu khi gọi Ruku)
“Ừ. Ừ. Cứ trách móc thoải mái đi.”
Thằng tư liếc nhìn tôi bằng ánh mắt sắc lẹm khi tôi vỗ nhẹ lưng nó.
Chắc chắn rồi, như Ri Hyuk nói, việc tiêu hao thể lực là rất nghiêm trọng, cảm giác như vừa chạy hàng chục vòng sân vận động không nghỉ vậy.
Sau một hồi lâu uống nước và hít thở sâu, chúng tôi mới trở lại trạng thái bình thường, và cuối cùng cũng làm được cú đập tay mà lúc nãy không làm được vì quá mệt.
“Mọi người vất vả rồi!”
“Vất vả rồi ạ!”
Mặc dù vẫn còn các showcase với fan Nhật Bản, nhưng K-pop concert là sân khấu mà chúng tôi đã chuẩn bị công phu nhất gần đây.
Chúng tôi đã rất căng thẳng nhưng may mắn là mọi thứ đều hoàn hảo mà không có lỗi nào.
Nếu phải kể ra điểm thiếu sót thì chỉ có việc dùng một vài từ không phù hợp khi nói bằng tiếng Nhật lúc nãy thôi.
Nhưng màn trình diễn thì không cần phải nói, nó hoàn hảo, và phản ứng tại chỗ cũng tốt hơn mong đợi.
– Waaaaa!
Từ bên ngoài vọng vào tiếng hò reo lớn của fan dành cho Ace.
Họ nói với chúng tôi ‘Các em làm tốt đến mức bọn anh áp lực quá’, nhưng tiếng hò reo dành cho nhóm nổi tiếng ở Nhật này quả thật khác biệt.
Như thể đây là concert riêng của họ vậy.
Lúc này, Ji Ho cười tươi và nói.
“Hôm nay chúng ta đã làm hết sức đến mức gãy xương rồi, nên phản ứng chắc cũng sẽ rất tốt nhỉ? Giờ người ta sẽ nói New Black là bậc thầy biểu diễn, fan Nhật cũng sẽ nói không phải vì gương mặt mà vì màn trình diễn! Phải không ạ?”
“Đúng vậy nhỉ? Chúng ta đã bỏ ra tất cả tâm huyết… Hehe.”
“Hahaha!”
Chúng tôi bật cười vui vẻ, nói đùa rằng giờ chúng ta sẽ mở tiệm mới tên là “New Black – Nhà hàng sân khấu” mới.
_____________________________________
『 Cảm nhận sau khi tham dự K-pop concert ở Nhật lần này (Chú ý: Dòng suy nghĩ) 』
Tôi là người sống ở địa phương, đi cùng bạn người Nhật là fan của Ace kkk
Vì đã nghỉ làm fan một thời gian nên có rất nhiều nhóm tôi chưa từng gặp, nhưng tất cả đều biểu diễn rất tốt
Các nhóm nam nữ đều đẹp và dễ thương
Nói chung là ban tổ chức đã chuẩn bị các VCR này nọ nhưng giờ tôi quên hết rồi;;
Nói thật thì khâu tổ chức sự kiện hơi tệ, nhưng dù sao thì phản ứng cho các màn trình diễn hôm nay nhìn chung đều rất tốt. Tôi cũng xem rất vui
Phản ứng mạnh nhất chắc chắn là ba nhóm cuối cùng, trong đó nhóm tên New Black thực sự gây ấn tượng
Họ nhảy rất nhiệt tình kkk, đến mức mồ hôi nhễ nhại, xem xong hiểu được tại sao họ được hưởng ứng ở Hàn kkk
Mà phải nói là ngoại hình thì quá đỉnh, lại còn nhảy cực hăng, mà chỉ thấy nhớ mỗi khuôn mặt thôi.
Đến giờ đầu tôi vẫn đang phê phê, mà đường nét khuôn mặt của họ thì vẫn Bùm! Bùm! Bùm!!!! Ôi mẹ ơi!!! Ở mức độ như vậy luôn kkkkk Bạn tôi xem mà há hốc mồm luôn kkk
Dù đứng xa nhưng vẫn phải ngưỡng mộ sống mũi của họ.
– Tóm lại là mê gương mặt của New Black
– kkkkkkkkkk Đúng là dòng suy nghĩ thật
– Chủ thớt nói sẽ viết cảm nhận về Ace và Jo Anna mà…?
– Dòng suy nghĩ kkkkk
– Ồ đó là nhóm của chế kkk Cảm ơn vì đã hưởng thụ màn trình diễn ㅠㅠㅠ
– Các thành viên New Black luôn nhận được đánh giá tốt về ngoại hình ngoài đời; Họ đẹp trai đến vậy sao?
– [Tác giả] Woo Joooooooo
– Giải thích: Đúng vậy
– kkkkkkkkkkk
– Tò mò quá kkk Giờ nhìn tất cả các bài đánh giá, sau khi nói về nhóm của mình thì ở cuối các thím đều nhắc đến New Black một lần
Một thời gian sau buổi biểu diễn. Vào ngày K-Net cung cấp video K-pop concert và fancam, fan của New Black đang sôi sục.
– Đồng fan ơiiiiii ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ
– Ngoại hình các em mình đã đạt level huyền thoại rồi ㅠㅠㅠ
– Cái dây giống choker đó đẹp quá.. ㅠㅠ
– Các bạn có biết không? Ký túc xá của New Black là tâm thất trái phải của tôi.. ☆
– Đột nhiên thấy bực.. Sao chỉ có fan Nhật được xem những thứ hay ho vậy ㅠㅠ
– Gyu Ho-ssi.. Những điều này phải làm ở Hàn Quốc chứ
– Nếu ai hỏi về tương lai của K-pop, hãy ngẩng đầu lên và nhìn New Black
– Bà già này nhìn New Black mà mắt đã trở thành 2.0 rồi
– Ji Ho giờ đã là người lớn rồi ㅠㅠㅠㅠ
– Mọi người. Chúng ta nói về sân khấu đi. Các em đã chuẩn bị rất chăm chỉ mà chỉ nói về gương mặt thôi…
– Các mom ơi ㅠㅠㅠㅠㅠㅠ
– Rain Alcohol à, hãy nhìn gương mặt của các emmmmm
– Không. Tôi…
– Nghe nói Woo Joo cũng đã tạo ra huyền thoại lần này. Tôi gửi thêm link ảnh nhé?
– Vâng!
Đó là khoảnh khắc câu đùa của New Black “Chắc không phải ai cũng chỉ nói về gương mặt đâu” trở thành hiện thực.
Và có ai đó trong New Black đang hào hứng lưu ảnh của trưởng nhóm.
_____________________________________________
Mặt khác, vào ngày kết thúc K-pop concert.
Khi bước ra ngoài lúc trời tối, khán giả cùng vẻ mặt sảng khoái rời đi.
‘Vui vãi.’
Cảm giác sảng khoái lan tỏa.
Có thể gọi đó là cảm giác mệt mỏi nhưng cũng sảng khoái sau khi hát và nhảy nhiệt tình trong vài giờ.
Mặc dù hơi mệt khi nghĩ về việc làm sao để về nhà, nhưng nhìn chung tất cả đều cảm thấy hài lòng.
‘…Giá mà ca sĩ của mình được xuất hiện nhiều hơn một chút.’
Dù ban tổ chức có cho nhiều đến đâu, thời lượng của ca sĩ trong lòng fan vẫn cảm thấy chưa đủ.
Mọi người mang theo sự tiếc nuối đó cùng nhau trò chuyện.
“Hôm nay thật sự vui quá.”
“Đúng vậy, lúc đầu tôi đã nghĩ có cần phải đến tận đây để xem không. Nhưng quả thật cảm thấy rất đáng.”
“Ê, cậu không muốn xem lần nữa sao?”
Các fan nói về ca sĩ của mình, còn những người chỉ đến xem vì đây là buổi biểu diễn K-pop thì đang nói chuyện khác.
“Chắc chắn là nhóm New Black thu hút sự chú ý, phải không?”
“Họ thật sự là những mỹ nam…”
“Dù đã kết thúc nhưng tôi cứ cảm thấy những bài hát đó vang vọng trong đầu.”
“Tôi cũng vậy. Tôi cũng thế.”
Chủ yếu là những cuộc trò chuyện về New Black, bởi vì đó là màn trình diễn gây ấn tượng nhất trong số các sân khấu hôm nay, và âm nhạc cũng rất hay.
Một nhóm nhạc nam Hàn Quốc dù chưa bắt đầu hoạt động ở Nhật Bản, tên New Black đang in dấu vào đầu những người trước đây không biết họ là ai.
“Xem ra họ cũng có khá nhiều fan.”
“Nghe nói họ là nhóm rất nổi tiếng ở Hàn Quốc.”
“Tôi hiểu tại sao họ lại nổi tiếng như vậy rồi.”
Mọi người đều tỏ vẻ đồng tình với câu nói đó.
Đó là một nhóm nhạc kỳ lạ về nhiều mặt.
Với ngoại hình như vậy, chỉ cần thở thôi cũng sẽ có fan, giống như tài khoản của tỷ phú có hàng tỷ won sinh ra mỗi vài giây.
Nhưng màn trình diễn của họ lại nhiệt huyết như thể một ca sĩ già sắp nghỉ hưu đang cống hiến cả tâm hồn cho cuộc đời.
Ngay cả bây giờ, sân khấu lộng lẫy lúc nãy vẫn còn hiện rõ trước mắt.
Mặc dù không nói ra, nhưng đây là cảm giác chung của tất cả khán giả Nhật Bản đã xem buổi biểu diễn hôm nay.
“Thật sự rất kỳ lạ.”
Ai đó nói.
“Tại sao tôi cứ nhớ mãi sân khấu của New Black lúc nãy nhỉ?”
“Đúng vậy.”
Họ thảo luận rằng đó là vì gương mặt, không, là vì vũ đạo, hoặc vì âm nhạc quá hay.
Nhưng các câu trả lời lại rất đơn giản.
___________________________________________
Hàn Quốc.
Văn phòng Giám đốc của Lemon Entertainment.
“Chủ tịch.”
“Ồ, chào. Giám đốc Jo.”
Chủ tịch Park Gyu Ho mỉm cười ấm áp.
“Lần này cũng đã dùng hàng tỷ won cho sân khấu phải không?”
“Vâng.”
“Hahaha! Đúng vậy, đúng vậy. Các con của chúng ta biểu diễn thì tiền bạc có là gì. Phải dùng hết mức có thể chứ! Haha!”
Ông cười sảng khoái và cầm lấy khung ảnh đặt trên bàn.
Bìa album với năm chàng trai đang cười rạng rỡ trong ảnh.
Ông thổi hơi vào khung ảnh.
“Hooo… Hooooo…”
Chủ tịch Park thổi hơi vào kính khung ảnh rồi lau kỹ bằng khăn lau kính, vừa lau vừa ngân nga.
“Các con của chúng ta. Túi tiền của ta. Các con của chúng ta.”
“…”
“Nhưng Giám đốc Jo, vẻ mặt anh sao thế?”
“À, chắc ông đang hiểu lầm. Về… lượng ‘tỷ’ đó.”
“Hả?”
Khi Chủ tịch Park Gyu Ho quay lại, Giám đốc Jo Gyu Hwan ngồi trên sofa ho khan và nói.
“Cái tỷ đó ạ.”
“Ừ.”
“Cái tỷ đó không phải là cái tỷ đó…”
“Sao thế? Bao nhiêu?”
Cuối cùng, từ miệng Giám đốc Jo phát ra tổng chi phí bao gồm thiết bị sân khấu, VCR, và các chi phí nhân công khác nhau.
“…Chỉ riêng họ đã tiêu nhiều đến vậy sao?”
“Vâng.”
“Là thật sao?”
“Vâng.”
Giám đốc Jo gật đầu và nói thêm.
“Chuyên môn của các em chúng ta là biến những điều không thể thành có thể mà.”
“…”
Trái tim như rơi xuống.
Dù đã nói họ có thể tiêu bao nhiêu tùy ý, và họ thực sự đã tiêu hết…
Tiêu hết rồi. Tiêu sạch rồi.
“Có vẻ như lần này chúng ta đã đầu tư nhiều vào các hiệu ứng đặc biệt. Và vì phải thu xếp nhiều thứ tại chỗ nên chi phí nhân công cũng cao.”
“…”
“Nhưng nhờ vậy mà phản ứng về New Black ở đó rất tốt… Chủ tịch?”
Rắc.
Khung ảnh rơi xuống bàn từ bàn tay run rẩy của Chủ tịch Park Gyu Ho.
Các thành viên New Black đang cười rạng rỡ trong ảnh, nhưng không hiểu sao, trong tai ông, tiếng cười của các thành viên trong ảnh nghe giống như “Tiền tiền tiền tiền”.
Và…
Ting-
Đúng lúc đó, điện thoại của Giám đốc Park Gyu Ho rung lên cùng với một tin nhắn.
Woo Joo [Cảm ơn Chủ tịch! Chúng con sẽ ăn ngon bữa cơm Chủ tịch đãi ạ!]
Đứng đầu là Woo Joo, các thành viên New Black đang vẽ hình trái tim và nói “Yêu Chủ tịch” tại một nhà hàng sushi.
“…”
Giám đốc Jo thò đầu ra và nói.
“Ồ? Đó là nhà hàng nổi tiếng đắt đỏ mà. Lạ thật, sao họ biết mà đến nhỉ.”
“Là tôi bảo mấy đứa nó đi đấy.”
“Ah…”
“Lúc đó tôi chưa biết chi phí sân khấu…”
Khi Giám đốc Jo đang thể hiện sự đồng cảm với vẻ mặt như nói “Đúng vậy” trước biểu cảm giống Go Gil-dong của vị Chủ tịch.
Trong tai Chủ tịch Park Gyu Ho vẫn còn vang vọng tiếng cười “Tiền tiền tiền tiền”.