Truyện HE
  • Trang Chủ
  • Truyện Chữ
  • Truyện Tranh
  • Donate
  • Nhóm Dịch
Đăng nhập Đăng ký
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang Chủ
  • Truyện Chữ
  • Truyện Tranh
  • Donate
  • Nhóm Dịch

Kiếp này tôi sẽ thành siêu sao cấp vũ trụ - Chương 230

A- A+
90s
  1. Trang chủ
  2. Kiếp này tôi sẽ thành siêu sao cấp vũ trụ
  3. Chương 230 - Thuận theo dòng chảy (10)
Trước
Sau

Mong cả nhà đọc hãy viết cho tui nhiều comment nha.

Nếu thấy hay, xin hãy donate 1 chút để tui có thêm động lực ra chương đều nha, cảm ơn các tình yêu

 

Khung cảnh biển lướt qua cửa sổ trên chiếc xe đang hướng về Seoul, Clay Tyler vẫn đang chăm chú xem video vũ đạo.
“Hmm……”
Anh xem ở tốc độ 1.25x rồi lại chuyển về 0.5x.
Ngón tay di chuyển thanh phát trên máy tính bảng, rồi anh thốt lên một tiếng thán phục không lời.
‘Hoàn hảo.’
Vũ đạo anh tạo ra đang được tái hiện hoàn hảo qua từng động tác của New Black.
Clay Tyler mỉm cười.
‘Chuyến này nom sẽ thoải mái hơn nhiều.’
Ký ức về các thành viên New Black với khuôn mặt ngây thơ cười khúc khích chụm đầu rồi tranh nhau vắt cực khô anh như một chiếc khăn tắm chợt ùa về.
Vì nó mà anh đã luôn gặp ác mộng trong vài ngày sau khi trở về LA.
Chỉ cần chợp mắt một chút là anh lại như nghe thấy “Hey, Clay” bằng nhiều giọng khác nhau bên tai.
Ầy, mà thôi.
Lần này chắc sẽ khác với Masquerade, không còn gì quá đặc biệt cần phải chỉ ra nên chắc sẽ không có chuyện đó đâu.
‘……Phải không?’
Dường như linh cảm sâu xa bên trong anh đang phủ nhận, nhưng Clay Tyler vẫn lắc đầu.
Không.
Lần này chắc chắn sẽ không như vậy nữa.
Hơn nữa, lần này anh đã chuẩn bị bảo hiểm trước khi đi rồi.
“Bố?”
“……Ừm?”
“Sao bố nhìn con với ánh mắt tội nghiệp vậy?”
Joy Tyler, con gái anh ngồi bên cạnh, đang chụp ảnh selfie bằng điện thoại thì nheo mắt hỏi.
Clay vội ho khan lảng đi.
“Ừm, không có gì đâu.”
Joy lại bắt đầu chụp ảnh selfie.
Cô bé 19 tuổi này là một trong những vũ công xuất sắc nhất của studio.
Cô là người sẽ phân tán các câu hỏi từ New Black với vai trò là trợ lý huấn luyện vũ đạo lần này.
Còn tại sao không phải là người trợ lý đi cùng lần trước ấy hả……
– Này, Garcia. Lần này cậu có muốn đi Hàn Quốc với tôi để gặp New……
– Hôm đó tôi phải đi nhà thờ rồi, Clay.
– Cậu theo chủ nghĩa vô thần mà?
Người trợ lý đi cùng lần trước đã từ chối quyết liệt, và các vũ công khác sau khi nghe tin đồn kinh khủng đó cũng tránh mặt mỗi khi anh định đề xuất ai đó.
Sau chuyến đi Hàn Quốc, hình ảnh anh và người trợ lý kiệt sức đã tạo ra một từ mới đùa cợt “new-blacked” (bị New Black) nhào nặn như đất xét (Clay). Vì lý do đó, cuối cùng anh đã phải dụ dỗ con gái, vốn luôn quan tâm đến KPop, đi cùng.
– Đây là công việc huấn luyện vũ đạo cho một nhóm idol KPop.
– Hmm… Nghe ổn đó. Con sẽ đi.
Xin lỗi con yêu.
Khi anh đang xin lỗi trong lòng về những gì sẽ xảy ra trong tương lai, Joy đang nhìn ra ngoài hỏi:
“Con có điều muốn hỏi, New Black là nhóm ở mức độ nào ở Hàn Quốc vậy? Hailey Blue? Logan Smith? Hay còn cao hơn nữa? Nếu họ thuê bố thì chắc phải ở mức đó chứ nhỉ.”
Nghe con gái nhắc đến những ca sĩ nổi tiếng ở Mỹ, Clay xoa cằm.
“Hmm. Nếu là K-pop thì con biết rõ hơn bố mà?”
“Con chỉ quan tâm mấy MV và video biểu diễn của mấy nhóm bên đó thôi. Con không nghe nhiều về New Black.”
“Họ chưa phải là một nhóm nổi tiếng. Mặc dù phải nói rằng họ có đầy tiềm năng……”
Clay Tyler nhớ lại chuyến thăm lần trước. Lúc đó họ đang quay reality show cho MTV phải không?
Bản thân nhóm New Black chưa được biết đến rộng rãi ở Hàn Quốc, nhưng về sau anh có nghe nói họ đã giành được giải thưởng kiểu “Tân binh của năm” gì đó.
Lúc đó Joy nheo mắt.
“Ừm? Bố. Đó không phải New Black sao?”
“Đâu?”
“Kia kìa.”
Khi xe tạm dừng, một banner quảng cáo của thương hiệu thời trang mà New Black làm người mẫu đập vào mắt họ.
Như thể nó đang hét lên “Ê! Chiêm ngưỡng đê! Đây là người mẫu quảng cáo của chúng tôi!!”.
“……?”
Không lâu sau, một sự việc tương tự lại xảy ra.
Một banner “EverDream” với hình ảnh các thành viên New Black mặc đồng phục học sinh đang tung bay ngoài trời, cái này cũng như đang hét vang “Nhìn cho kĩ vào!!! Đây là người mẫu của chúng tôi!!!”.
Joy hỏi với vẻ khó hiểu: “Bố nói họ chưa nổi tiếng mà?”
“……”
Anh cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chưa đầy 6 tháng kể từ lần cuối anh gặp họ, nhưng mọi thứ dường như đã thay đổi.
Rồi, sau đó, nhân viên của Lemon Entertainment đang lái xe liền lắp bắp hỏi:
“Mr. Tyler. Chúng tôi đưa ngài thẳng đến khách sạn nhé?”
“Cũng được.”
Anh hỏi.
“New Black hôm nay về nước phải không? Dù sao chúng tôi cũng định ăn trưa cùng nhau, hay là cứ để chúng tôi chờ họ trước rồi đến khách sạn sau cũng được.”
“Họ đã về từ sáng rồi ạ. Hiện giờ họ đang có sự kiện ở Myeongdong.”
“Sự kiện?”
“Vâng… chương trình TV Late Success?”
Đối phương lẩm bẩm bằng tiếng Hàn “Ah, tiếng Anh của ‘tỷ suất người xem’ là gì nhỉ”, nhưng Clay không hiểu ý nghĩa.
“Nếu vậy tôi muốn gặp họ ngay, anh có thể đưa chúng tôi đến đó không?”
“Vâng. Được thôi.”
Xe chuyển hướng về phố Myeongdong.
Khi xuống xe, hai bố con ngạc nhiên trước đám đông chen chúc trên đường phố.
“Gì vậy, sao lại đông người thế này……”
Đây có lẽ là ý nghĩa của cụm từ “bị cuốn vào đám đông”.
Nó gợi nhớ đến địa điểm Disneyland mà họ từng đến, hai bố con Tyler bị kẹp giữa đám đông như tờ tiền bị nhàu nát, theo sau nhân viên xuyên qua đám đông.
Chẳng mấy chốc, họ nhìn thấy những người tạo ra đám đông náo nhiệt này.
– Vâng, chúng tôi thực sự hạnh phúc khi ‘Khai quật danh khúc’ nhận được nhiều tình yêu như vậy.
Bên kia hàng rào ngăn người hâm mộ tràn vào, Woo Joo đang cầm micro đứng, bên cạnh, các thành viên New Black đang cười tươi và vẫy tay chào người qua đường.
Có cả những gương mặt ca sĩ xa lạ, cũng có một ban nhạc trông hơi cau có, và những nam nữ ca sĩ bình thường.
Một chiếc máy quay phát sóng có ghi chữ PBS đang quay họ.
Lúc đó, một nhân viên thì thầm gì đó vào tai Woo Joo và anh lại cầm micro.
– Đội ngũ sản xuất yêu cầu tôi nói bằng tiếng Anh vì có nhiều khách từ nước ngoài ở đây.
Sau đó anh giải thích bằng tiếng Anh rằng họ đang tổ chức một buổi biểu diễn bất ngờ ở Myeongdong để đáp lại tỷ suất người xem cao.
Tiếp theo là phát âm tiếng Trung lưu loát khiến tiếng thán phục vang lên gấp đôi, con gái anh cũng lẩm bẩm với miệng hình chữ “wow”.
“Con còn chưa giỏi tiếng Anh đến mức đó luôn.”
“……”
Tiếp theo, Ri Hyuk cầm micro và nói gì đó bằng tiếng Nhật.
Khi một du khách hét lên “Kawaii!”, tai cậu ấy đỏ bừng và mọi người bật cười.
“Waa-!”
Khi các nghệ sĩ song ca hoặc hát solo, tiếng hò reo vang lên khắp nơi.
Hơn trăm chiếc điện thoại thông minh đang ghi lại khoảnh khắc này.
Mỗi khi một bài hát kết thúc, mọi người đều hò reo và đung đưa theo nhịp.
“……Hể?”
Clay có vẻ mặt bối rối vì hai lý do.
Thứ nhất là kỹ năng của New Black. Đương nhiên cả người đàn ông to lớn kia và các ca sĩ ở đây đều có giọng hát phi thường.
Nhưng New Black không hề thua kém, có thể nói là ngang ngửa.
Anh cảm thấy hình ảnh về “nhóm nhảy giỏi” mà anh vẫn nghĩ về New Black đang dần tan biến.
Và còn một điều đáng ngạc nhiên nữa.
Mọi người đang nói về “New Black”. Mặc dù không hiểu tiếng Hàn, nhưng anh có thể nghe thấy tiếng xì xào “New Black” ở khắp nơi, thậm chí có người cười tươi chỉ khi nghe thấy cái tên.
Điều còn đáng ngạc nhiên hơn là ánh mắt của những người đang nói về họ tràn đầy thiện cảm, như thể họ đang nhìn một người thân quen vậy.
‘……K-pop đã thay đổi từ lúc nào mà tôi không biết vậy?’
Tuy nhiên, theo như anh biết, đây là album thứ ba của New Black. Nếu anh nhớ đúng, thì từ khi ra mắt album thứ hai, họ chưa có hoạt động âm nhạc mới nào.
Joy nhìn lên anh và hỏi:
“Bố nói họ không nổi tiếng mà?”
“……Ừm, ừm hửm.”
“Nếu đây là không nổi tiếng, thì người nổi tiếng chắc phải biểu diễn ở Super Bowl rồi.”
Cố gắng phớt lờ cô con gái đang chọc ghẹo mình, Clay Tyler quay sang cặp đôi trẻ bên cạnh và hỏi.
Anh nói “Xin lỗi” và hỏi:
“Tên nhóm kia là gì vậy?”
“À. Đó là New Black.”
“Họ có nổi tiếng không?”
Nghe câu hỏi của anh, cặp đôi nhìn nhau suy nghĩ một lúc rồi trả lời:
“Chúng tôi nghĩ là nổi tiếng. Theo chúng tôi là vậy.”
_______________________________________________
“Selfie? Xin chờ chút ạ!”
Thật hỗn loạn.
Không biết là do stress từ chuyến bay sáng sớm vẫn còn, hay là vì chưa hết mệt mỏi từ Singapore.
Mọi người đưa tay ra và nói chuyện khắp nơi, mặc dù đầu óc quay cuồng nhưng tôi vẫn cười tươi và đáp lại.
“Ồ, thật sao? Các bạn đã xem Đội khám phá lịch sử của chúng tôi à?”
“Cười bò luôn á! Hài chết mất!”
“Vậy các bạn đã đăng ký kênh chưa Yo?”
Tôi thực hiện fan service cho các sinh viên đại học đang cười khúc khích.
Những người lớn tuổi nhận ra chúng tôi từ ‘Khai quật danh khúc’, nhưng người trẻ lại quan tâm đến chúng tôi như những ngôi sao đang nổi trên mạng xã hội và internet gần đây.
Có vẻ như ảnh hưởng của Đội khám phá lịch sử lớn hơn tôi nghĩ.
Trong khi đó, không giống với các tiền bối ca sĩ khác, mọi người đặc biệt tụ tập xung quanh chúng tôi.
Jo Yuri tưởng mọi người đang tiến về phía mình nên cười rạng rỡ, nhưng khi bị lừa bởi một trò đùa của một khách qua đường, khiến anh ta tẽn tò như một chú cầy mangut.

(Kiểu như vậy =))))


Tất nhiên, cũng có người thích thú với điều này.
“Các bạn có biết không? Tôi thân với New Black lắm đấy!”
Song Bo Hyung ném một câu đùa và đi qua.
“Tôi cũng vậy!”
…Lisa nói nhỏ nhẹ khi đi qua và chúng tôi bật cười.
Trong lúc đó, anh Won Seok đã giải cứu chúng tôi khỏi đám đông vây quanh.
“Chúng tôi có lịch trình tiếp theo. Xin phép.”
Trong khi quản lý đưa chúng tôi đến một nơi yên tĩnh, anh Min Gi khéo léo an ủi những người chưa kịp đến gặp chúng tôi và lén đưa cho họ những tấm ảnh chữ ký đã chuẩn bị sẵn.
Chúng tôi đổ mồ hôi và uống nước ở một góc khuất giữa các xe thiết bị quay phim.
Bé út với khuôn mặt đẫm mồ hôi nói:
“Em tưởng mình đang mơ. Mọi người đều nhận ra chúng ta và xin chữ ký. Đây không phải là mơ đúng không ạ?”
Rồi thằng út tự véo vào cánh tay mình và kêu “Ái!”, rồi trừng mắt nhìn chúng tôi.
Trông giống như một con mèo tự đập đầu vào góc tường rồi trút giận lên người khác vậy.
“Gì chứ. Đã ai làm gì đâu, đã ai chạm vào đâu.”
“Em đau quá nên vô tình trừng mắt nhìn ạ. Đau qúa.”
“Đau đến mức đó sao?”
Jung Hyun búng vào chai nước đang uống dở.
Bụp!
Các nhân viên đang chuẩn bị thiết bị xung quanh giật mình trong chốc lát.
“……”
Ào ào ào.
Nước rỉ ra từ chai nhựa bị thủng, mà sao tôi lại thấy nó giống máu chảy vậy nhỉ.
Ri Hyuk kết luận:
“Em nghĩ anh ấy sẽ chết trước khi kịp đau.”
“……”
Trong khi cùng cười và uống nước, tôi để ý đến hai đứa yếu nhất nhóm đang mệt mỏi.
“……”
“Ài……”
Ri Hyuk đang nhắm mắt và vuốt mái tóc ướt đẫm mồ hôi, còn Bi Ju đang ngồi xổm nghỉ ngơi.
Tôi cũng ngồi xuống ngang tầm mắt với em hai.
“Bi Ju, em ổn chứ?”
“Vâng, em ổn ạ…..”
Lạ thật.
Dù em hai là một trong những người có sức bền tốt nhất trong nhóm, nhưng gần đây Bi Ju trông rất kiệt sức.
Có lẽ là vì lúc nãy em nó đã nhún nhảy và nhảy múa nhiều hơn bình thường trước mặt mọi người.
Đến bản thân tôi còn đổ mồ hôi như tắm, thì cậu ấy chắc còn tệ hơn.
Tất nhiên, buổi hòa nhạc bất ngờ để kỷ niệm 4 tuần liên tiếp đạt tỷ suất người xem 15% của PBS ‘Khai quật danh khúc’ không phải là một lịch trình quá khó khăn.
Chỉ là thể lực chúng tôi đang ở mức thấp nhất. Có thể nói lịch trình hiện tại đang vô cùng bận rộn.
Chuẩn bị cho cuộc thi.
Quảng bá ở nước ngoài.
Quay Đội khám phá lịch sử.
Sản xuất OST.
Nghiên cứu phần nhìn của album và tập vũ đạo.
Khi gộp tất cả những điều đó lại cùng với các sự kiện lặt vặt, tham gia radio và lịch trình giải trí, chúng tôi giờ còn chẳng có thời gian để thở.
Hơn nữa, khi Đội khám phá lịch sử bất ngờ nổi tiếng, lịch trình càng trở nên dày đặc hơn.
Công ty đã nói hãy làm vừa phải, nhưng chúng tôi đã khăng khăng rằng phải tranh thủ khi cơ hội đang đến.
Nhưng khi thực sự làm, nó quá sức đến mức tôi nghĩ chúng tôi sẽ phải điều chỉnh lịch trình với anh Seok Hwan sớm thôi.
Bi Ju cười và vẫy tay:
“Em không sao đâu ạ. Em chỉ hơi chóng mặt thôi.”
“Em chắc là ổn chứ?”
“Vâng.”
Bi Ju đứng dậy với nụ cười tươi.
“Anh nên lo cho Ri Hyuk trước đi.”
“Các em khác đang chăm sóc thằng tư rồi.”
“…Cái đó ạ?”
Đó là những đứa đang thay phiên thì thầm vào hai tai của Ri Hyuk, người đang tựa lưng vào tường, “Cố” “lên” “nhé”, “Ri” “hyeok” “của” “chúng” “ta”.
Chẳng mấy chốc, Ri Hyuk đá họ, khiến Ji Ho và Jung Hyun bất ngờ.
“Ồ… không đau chút nào.”
“Nguy rồi, Ri Hyuk à. Em yếu đến mức này rồi sao.”
“Ưư……”
Ri Hyuk làm vẻ mặt như muốn khóc khi được ‘chăm sóc ân cần’ từ hai cái loa ở hai bên.
Khi chúng tôi vừa lấy lại hơi và bắt đầu lê bước như những con zombie.
“Các em!”
Chúng tôi quay đầu lại khi nghe tiếng anh Min Gi và bật cười.
Ồ… Dobby đã đến rồi.
“Clay!”
“Hey, guys.”
Chúng tôi chào hỏi anh ấy một cách vui vẻ, bắt tay và ôm vai nhau.
Jung Hyun đưa vai ra, khiến anh ấy giật mình và chỉ muốn bắt tay, khiến mọi người bật cười.
Anh ấy nói rằng vừa xem buổi biểu diễn.
“Các em đã trở thành ngôi sao rồi.”
“Chưa đâu ạ.”
Tôi nói.
“Chúng em còn một chặng đường dài phía trước. Còn album này nữa. Hiện tại chúng em chỉ mới bước những bước đầu tiên thành công thôi.”
“Nhưng vẫn rất tuyệt vời đấy.”
Anh ấy nói rằng chúng tôi hát cũng rất hay và quay sang nhìn Bi Ju, vẫn gọi bằng biệt danh ‘B’ và nói:
“B, anh không ngờ em hát hay đến vậy. Thật sự ấn tượng đấy.”
“Cảm ơn anh, Clay.”
Bi Ju cười dịu dàng và nói.
Thấy Clay nhìn Bi Ju với ánh mắt như nhìn thần tượng yêu thích, chúng tôi cười khúc khích và nói:
“Clay, anh có biết Bi Ju có tên tiếng Anh không?”
“Do you know James?”
“James! James!”
“……James?”
Clay bật cười và hỏi sao lại chọn cái tên cổ xưa như vậy.
Bi Ju nhìn chúng tôi với ánh mắt oán trách.
Khi chúng tôi đang hào hứng trêu chọc và nói rằng sẽ kể chi tiết hậu trường sau.
“À phải rồi, đây là con gái tôi, Joy. Cô ấy sẽ là đối tác giúp đỡ chỉ đạo vũ đạo lần này.”
“Ồ, xin chào.”
Chúng tôi lịch sự chào hỏi người trông như đang ở cuối 20, nhưng hóa ra cô ấy còn nhỏ hơn tôi hai tuổi.
Ngược lại, cô ấy tỏ vẻ mặt ‘?!’ khi nghe tuổi của chúng tôi.
Đặc biệt, cô ấy nheo mắt nhìn Bi Ju và tôi với vẻ ‘……?’, rồi mở to mắt nhìn Jung Hyun với ý nghĩa khác ‘……!’.
Nó giống như một meme tôi từng thấy trên internet.
Một diễn viên nước ngoài nổi tiếng mở to mắt và làm vẻ mặt ‘?????’.
Tôi cười haha một cách hài lòng trước ánh mắt đó.
‘Nhìn đi, Deok Soon. Cháu trông trẻ thế này cơ mà.’
Khi chúng tôi đang định đi đến một nhà hàng thịt nướng nổi tiếng ở Gangnam để ăn trưa cùng nhau, Joy hỏi chúng tôi:
“Nhân tiện, ‘Jenmin’ có nghĩa gì trong tiếng Hàn vậy? Từ nãy tôi thấy mọi người cứ nói Jenmin, Jenmin.”
“……!”
Khuôn mặt tôi tối sầm lại trong khi các em phá lên cười.
______________________________________________
Sau bữa ăn, chúng tôi ngay lập tức trở về công ty.
Sau khi tóm tắt về concept của album mới, chúng tôi giải thích về kế hoạch hoạt động cho album.
“Tiêu đề được quyết định là ‘Hoa gió’.”
Đã có nhiều tranh luận về việc chọn tên một loài hoa dại mọc ở Hàn Quốc, nhưng cuối cùng ‘Hoa gió’ đã được chọn sau cuộc bỏ phiếu.
Mục đích là để tạo sự liên kết với phần intro ‘Wind’ do Jung Hyun sáng tác.
Clay thốt lên đầy thán phục:
“B cũng sáng tác nữa sao?”
“James!”
Mỗi khi chúng tôi trêu chọc rằng không phải ‘B’ mà là ‘James B. Ju’, Bi Ju lại cúi gằm mặt.
Rồi cậu ấy nói với Clay:
“Em chỉ diễn tả bằng cách nhảy thôi. Người biến nó thành bài hát là anh Woo Joo ạ.”
“Biểu đạt giai điệu bằng vũ đạo ngay tại chỗ. Trưởng nhóm cũng tuyệt vời, nhưng B, anh chỉ có thể nói rằng tài năng của em thật đáng kinh ngạc.”
Wow.
Thì ra nó có thể kết nối như thế.
Tôi tiếp tục giải thích:
“…Và như anh thấy đấy, bài hát chủ đề của album thứ 3 đang hướng đến cảm giác pop thời thượng. Sau đó chúng em đang cân nhắc hoạt động với một bài hát tiếp theo có concept vũ đạo mạnh mẽ hơn.”
Nói một cách chính xác, đây không hẳn là xác nhận hoàn toàn về hoạt động bài hát tiếp theo, mà gần như là một dạng danh hiệu kép.
Đây là giải pháp mà công ty đưa ra do lo ngại vì đã tập trung quá nhiều vào một bài hát, vì đây là album có vốn đầu tư lớn nhất trong số các album ca sĩ do Lemon Entertainment sản xuất từ trước đến nay.
Kế hoạch là ra mắt với hai bài hát khi comeback và điều chỉnh hoạt động dựa trên phản ứng của công chúng.
Bài hát tiếp theo cũng do tôi sáng tác.
“Điều chúng em muốn Clay xem xét hôm nay là phần đó. Chúng em muốn cảm thấy hai bài hát này nằm trên cùng một mạch trong phần trình diễn. Kiểu như một bài hát có phần 1 và phần 2 vậy.”
Mặc dù nhân viên đội A&R bên cạnh có bổ sung thêm, nhưng phần lớn những điều cần lưu ý đã được tôi, với tư cách là nhà sản xuất, trình bày.
Gia đình Tyler gật đầu trong khi ghi chép cẩn thận vào máy tính bảng.
Xứng đáng là biên đạo múa nổi tiếng thế giới và học trò của anh ấy, họ hiểu rõ mọi yêu cầu chúng tôi đưa ra.
“Tôi nghĩ chúng ta đã nói đến đây là đủ rồi.”
Khi cuộc họp gần kết thúc, Clay Tyler vỗ tay và nói:
“Nào, vậy chúng ta bắt đầu tập luyện nhé?”
______________________________________________
“Wow……”
Joy Tyler không khỏi thốt lên lời thán phục, hiện gờ khung cảnh khác hẳn so với khi xem qua video.
‘Giỏi quá.’
Mặc dù đây hẳn là một nhóm gồm các ca sĩ chứ không phải là vũ công, nhưng không thấy bất kỳ khoảng trống nào.
Như lời bố cô ấy nói, có thể nói không có nhiều điểm cần chỉ ra.
Thậm chí cả người được cho là yếu nhất về vũ đạo cũng không có gì để chê về động tác.
“Không phải bố nói Ri Hyuk là yếu nhất sao?”
“Cậu ấy đã tiến bộ rồi.”
Clay tặc lưỡi trước lời thì thầm của cô con gái:
“Chắc cậu ấy đã luyện tập rất nhiều. Cậu ấy không còn giống đợt trước. Con đã xem video tập vũ đạo Masquerade chưa?”
“Rồi ạ.”
“Cậu ấy đã tiến bộ từ đó đến giờ đấy.”
Cô ấy không thể tưởng tượng được cậu ấy đã phải nỗ lực như thế nào để phát triển trong thời gian ngắn, khi trông có vẻ không có nhiều tài năng về nhảy múa.
Và điều đáng ngạc nhiên không chỉ là thành viên yếu nhất cũng đã tiến bộ.
Ngay cả những người đã đạt đến một trình độ nhất định và khó có thể tiến bộ hơn nữa cũng đang cho thấy một bước tiến mới.
Đó là Bi Ju.
“Wow……”
Bi Ju, người mà bố cô gọi là ‘B’, giờ lại có cảm giác nhảy giỏi hơn cả cô.
Mỗi khi cậu ấy có một cử chỉ nhẹ nhàng hay vuốt tóc, trông giống như một bông hoa – concept của album – vừa nở xong rồi lại tàn vậy.
Mỗi lúc như vậy, cậu ấy trông không giống con người mà giống như một sinh vật đẹp đẽ riêng biệt.
Có lẽ đó là lý do tại sao bố cô thường cho các vũ công khác xem video của cậu ấy và giảng dạy.
“……”
Clay đứng bên cạnh gật đầu với vẻ mặt hài lòng.
Như dự đoán, không có gì đặc biệt để nhận xét, hai bố con họ chỉ cần chỉnh sửa một vài điểm kỹ thuật.
Tuy nhiên, các thành viên New Black vẫn không ngừng đặt câu hỏi.
“Clay, giữa phần này và phần này ạ.”
Bi Ju đưa ra sáu phiên bản cho một động tác tay và hỏi ý kiến họ.
Trưởng nhóm cũng hỏi về tổng thể các đường di chuyển và các động tác phù hợp với lời bài hát.
Nhưng Joy Tyler không cảm thấy có gì lạ.
‘Có gì đâu?’
Khác với những gì bố đã kể về việc phải trả lời câu hỏi của New Black rất khó khăn, thực tế việc trả lời câu hỏi không hề khó đến thế.
Clay cũng cười với vẻ mặt ngỡ ngàng.
“Không thể như thế này được……”
“Sao ạ?”
“Lần trước không có bầu không khí như thế này. Họ đã bao vây bố và không cho đi đâu cả.”
“Thật sao? Bầu không khí hoàn toàn khác mà?”
“À, dù sao thì cũng tốt thôi.”
Cô nghĩ có lẽ họ đã tiến bộ nên không còn nhiều câu hỏi nữa, rồi lại nhìn họ cười trong khi lấy đồ ăn vặt từ quầy snack ở góc phòng tập.
Trong khi đó, vẫn có những câu hỏi được đưa ra thỉnh thoảng.
Cô chợt hỏi:
“À, bây giờ là mấy giờ rồi, bố?”
“Chờ chút.”
Rồi bố cô nhìn quanh và chớp mắt.
“Sao vậy?”
“Lạ thật……”
Clay lẩm bẩm và chỉ vào bức tường, chỉ còn lại một vòng tròn trắng với một cái đinh, như thể đã từng có gì đó treo ở đó.
“Chắc chắn là có một cái đồng hồ treo ở đó mà.”
“À, vậy sao?”
“Khoan đã.”
Clay giơ tay lên và chớp mắt, nhìn Joy đang nhai đồ ăn vặt hỏi:
“Sao nữa vậy?”
“Từ khi nào có quầy snack ở đây vậy?”
“……?”
Ánh mắt của hai bố con hướng về bàn đồ ăn vặt phía sau lưng.
Vữa nãy họ vẫn không cảm thấy có gì lạ, nhưng giờ nhìn kỹ thì toàn là đồ ăn vặt kiểu Mỹ.
Trong tủ lạnh bên cạnh có nước uống của Mỹ.
Ánh mắt của họ dừng lại ở Kim Jung Hyun, người đang ngồi như một ngọn hải đăng gần đó và quan sát họ.
Khi ánh mắt gặp nhau, cậu ấy mỉm cười ấm áp.
“……”
Những thứ mờ ảo dần dần trở nên rõ ràng.
Và.
“Hai bố con dùng một tách trà nhé?”
Bi Ju mỉm cười dịu dàng và đến gần với một cuốn sổ ghi các câu hỏi.
“……”
Bố và con gái nhìn nhau.
‘Con gái?’
‘Bố?’
……Chúng ta đang bị nhốt à?

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 230

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

TruyệnHE.com

Website luôn cập nhật nhanh nhất các bộ truyện Showbiz hấp dẫn mỗi ngày.

Email Liên Hệ QC: contact@truyenhe.com

Fanpage: Link

Điều khoản

Copyright © 2025 Truyện HE

DMCA
Về Truyện HE | Đăng Ký Nhóm Dịch | Hướng Dẫn Đăng Truyện | VIP + COIN
🚫 Vui lòng đăng nhập để kiểm tra trạng thái VIP.
Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, Truyện HE miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ contact@truyenhe.com

Đăng Nhập

Chứng minh bạn là người


Đăng nhập với Google

Quên Mật Khẩu?

← Quay Lại Truyện HE

Đăng Ký

Đăng Ký Tài Khoản Trên Trang Web Này.

Đăng ký với Google

Đăng Nhập | Quên Mật Khẩu?

← Quay Lại Truyện HE

Quên Mật Khẩu?

Nhập tên đăng nhập hoặc Email. Bạn sẽ nhận được mật khẩu mới tại Email đã đăng ký.

← Quay Lại Truyện HE