Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai - Chương 172
Truyện sẽ được cập nhật vào Thứ 4 hoặc Thứ 5 hàng tuần từ 2 - 10 chương.
Chương 172
Khi nghĩ cách để mọi chuyện lần này trôi qua êm đẹp, điều đầu tiên tôi nghĩ đến là phải loại Kang Hyunjin ra khỏi vụ này bằng mọi giá.
Có lẽ cũng vì có ác cảm cá nhân với Kyubin, từ việc Lee Kyubin cứ bám lấy Kang Hyunjin trong số những người tham gia “Catch Talent” là vì muốn lợi dụng danh tiếng của anh ấy để tạo chiêu trò PR bẩn cho bản thân.
Nói cách khác, một khi Kang Hyunjin phản ứng lại thì sẽ không thể cứu vãn được. Đó chính là mục đích của Lee Kyubin.
‘Việc đã có sẵn sân khấu rồi buộc phải lên tiếng khác với việc tự mình tạo ra sân khấu.’
Nếu tự mình tạo ra sân khấu, Kang Hyunjin chắc chắn phải lên tiếng. Công chúng sẽ dồn anh ấy vào thế đó.
Vì vậy, dù có sân khấu được tạo ra thì cũng không được do Kang Hyunjin tạo ra, và quan trọng hơn là thời điểm đó nên được trì hoãn càng lâu càng tốt.
– Mà này, danh sách ê-kíp đó có những ai vậy?
– Giờ thì nhân viên trong ê-kíp “Catch Talent” đã chuyển sang hướng khác rồi.
Tốt nhất nên phá hỏng sân khấu đó trước khi nó được dựng lên.
Vì vậy, tôi đã đưa tên của một cựu nhân viên “Catch Talent” mà tôi biết cho nhà báo Kim. Tôi quyết định chuyển hướng sự chú ý của công chúng sang một hướng khác.
Việc tôi biết số liên lạc của người đó là nhờ có tương lai đã biến mất.
– Chỉ cần nghĩ đến việc đã khổ sở vì cái “Catch Talent” đó thôi là thấy… Nếu không có nó thì đã không đến nỗi phải chuyển sang làm Mytube thế này.
– Tôi đã bảo cứ cố gắng chịu đựng đi mà, tôi bảo nó sắp chìm rồi mà. Ai bảo cậu không chịu đựng được rồi dụ tôi ra làm gì, giờ thì hối hận à?
– Không, ý tôi là, lúc đó có những người đã tránh được tai họa, tại sao chúng ta lại phải khổ sở thế này chứ. Thật lòng mà nói, tôi muốn tung hết những gì mình có ra luôn ấy. Nếu cùng nhau chịu khổ thì còn đỡ ấm ức.
Thời Lightning, khi tôi đi khắp các kênh Mytube để quảng bá hoạt động, tôi đã từng làm việc với một nhân viên “Catch Talent” giờ đã chuyển công tác.
Sau khi vụ “Catch Talent” nổ ra, các nhân viên lúc đó có hai lựa chọn.
Một là tin rằng vụ việc sẽ lắng xuống và cố gắng chịu đựng, hai là rời khỏi ngành để tránh tai họa có thể ập đến bất cứ lúc nào.
Những nhân viên tôi gặp là những người đã chọn phương án thứ hai, sau khi nghỉ việc, họ đã thành lập một công ty content nhỏ và hoạt động trong lĩnh vực Mytube.
Tôi đã từng làm việc cùng họ trong các nội dung thời Lightning và nghe họ than thở rất nhiều về việc họ đã khổ sở như thế nào, tại sao lại phải bỏ công ty và chuyển ngành, nên tôi biết họ không muốn “Catch Talent” lại gây tranh cãi một lần nữa.
Và như dự đoán, khi nhà báo Kim tìm đến, họ đã quyết định tung ra những thông tin mà họ có.
‘Người đó nghĩ rằng thà tung ra danh sách để kết thúc mọi chuyện nhanh chóng còn hơn là lại bị cuốn vào tranh cãi.’
Dù sao thì thời gian cũng đã trôi qua và họ cũng đã thành công ở lĩnh vực khác, nên sẽ không cảm thấy tội lỗi hay sợ hãi khi tung ra những gì mình có.
Nhờ đó, tôi đã đạt được kết quả mong muốn. Tôi muốn họ dập tắt ngọn lửa đã được nhen nhóm bằng cách lôi kéo người liên quan vào vụ này.
‘Giống cách Cheon Serim đã cứu vớt bộ trang phục thảm họa của mình.’
Có lẽ nếu tôi cố gắng cứu vớt “bộ trang phục thảm họa” bằng cách phối đồ mới với những món đồ tương tự hoặc nhờ stylist giúp đỡ, thì sẽ có phản ứng kiểu “Không phải là ngay từ đầu đã có thể làm tốt rồi sao?”.
Nhưng nhờ Cheon Serim chủ động ra tay và biến bộ trang phục của tôi thành một nội dung hoặc một màn tương tác giữa các thành viên, tôi đã có thể kết thúc “bộ trang phục thảm họa” như một sự cố hài hước ở mức độ vừa phải.
Ngay khi tôi nghĩ rằng mình có thể kết thúc vụ việc này theo cách tương tự, tôi không thể không liên lạc với Baek Lee Hyun.
Điều cần thiết trong vụ này là sự tham gia của một người liên quan khác, người có khả năng bị thiệt hại khi tranh cãi nổ ra như Kang Hyunjin, và quan trọng hơn là nắm giữ những thông tin quan trọng có thể thu hút sự chú ý của công chúng.
Nhưng vì đây là một vấn đề nhạy cảm, nên anh ta sẽ không dễ dàng hành động.
‘Dù sao thì mọi chuyện cũng kết thúc tốt đẹp, nhưng thành thật mà nói, tôi từng nghĩ là sẽ khó thoát ra được lắm.’
Vì vậy, điều cần thiết là một bên thứ ba có thể tác động đến họ.
– Lúc đó chúng tôi bị các phóng viên hành hạ đến mức nào, bây giờ cứ thấy số lạ là tôi tắt máy luôn ấy.
Đối tượng đó phải là một phóng viên có thể gây ra nỗi sợ hãi cho ê-kíp “Catch Talent” rằng có thể bị liên lụy đến vụ việc một lần nữa.
Nhà báo Kim mà Baek Lee Hyun giới thiệu chính là người mà tôi muốn. Nhanh nhạy, tháo vát, quan trọng hơn cả là tham vọng.
‘Chắc vì vậy mà chị ấy đã làm theo những gì tôi nói.’
Chị ấy hẳn đã nhận ra qua cuộc trò chuyện rằng thứ có thể đạt được trong vụ này không phải là thông tin mới mà là mối quan hệ với tôi.
Nhà báo Kim biết rằng chị ấy có thể không lấy được danh sách từ người đó. Chị ấy hẳn đã dự đoán rằng những người đã từng bị giới báo chí hành hạ sẽ có cảnh giác cao độ và thậm chí tung thông tin cho bên khác khi chị tiếp cận.
Vì vậy, nếu chỉ nhìn bề ngoài, có lẽ nhà báo Kim không làm theo đề nghị của tôi thì tốt hơn.
Nhưng như vậy có nghĩa là bỏ lỡ cơ hội.
‘ONEDEAR còn một chặng đường dài phía trước.’
Ngay từ đầu, nếu không thể có được tin độc quyền trong vụ này, thì việc tạo dựng mối quan hệ với tôi để mưu cầu lợi ích sau này là lựa chọn tốt hơn.
Không có phóng viên nào có thể thu được lợi ích đáng kể từ vụ “Catch Talent” lần này. Dù có cố gắng thì cùng lắm cũng chỉ viết vài dòng về tranh cãi và cuối cùng là ghi lại bằng thông báo chính thức.
“Thêm một dòng tin chính thức mà ai cũng viết, hoặc là mưu cầu tin độc quyền sau này.”
Nhà báo Kim đã chọn phương án thứ hai.
Giá trị của “tin chính thức” và “tin độc quyền” vốn khác nhau. “Chính thức” không thể mang lại lợi ích áp đảo vì ai cũng có thể viết, trong khi “tin độc quyền” là một thành tích và lợi ích cá nhân.
Vì vậy, nhà báo Kim đã nhanh chóng phán đoán tình hình và chọn “tin độc quyền”, có thể kéo dài liên tục và quan trọng hơn là có giá trị sau này thay vì khai thác những thứ không biết có hay không.
‘Thật may mắn.’
Cuối cùng thì điều đó có lợi cho tất cả mọi người.
‘Chỉ là không tốt cho Lee Kyubin thôi~ Thành thật mà nói, chắc hẳn anh ta nghĩ rằng giờ này còn ai can thiệp vào nữa đâu nên mới định bán đứng Hyunjin hyung, ai mà ngờ được là ê-kíp hồi đó lại nhảy ra chứ. Chắc hẳn anh ta cũng không ngờ là chuyện này lại có lợi cho bên tôi đâu.’
Như lời Cheon Serim nói, Kang Hyunjin đã có thể thu được lợi ích bất ngờ từ vụ việc này.
Việc anh ấy im lặng trước tranh cãi lần này cùng với câu chuyện anh ấy nhường công cho Lee Kyubin khi “Catch Talent” được phát sóng đã được công chúng giải thích theo hướng tích cực và họ đã đánh giá lại Kang Hyunjin.
Kết quả hoàn toàn trái ngược với những gì Lee Kyubin mong muốn đã quay trở lại với cả hai người.
“Nếu định đào mồ người khác thì cũng phải chuẩn bị tinh thần cho việc mình sẽ bị chôn.”
“Ồ, nhân quả báo ứng à?”
Cheon Serim chống cằm với vẻ mặt thích thú và cười khúc khích. Tôi đáp lại em ấy bằng giọng điệu tiếc nuối dù bản thân cũng chẳng thấy tiếc nuối gì cả.
“Định bán đứng người khác để mình được tốt đẹp hơn, bị phản công lại thì có gì mà oan ức chứ.”
“Oa, ghê vậy. Ai đây? Có phải Yoo Ha hyung mà em biết không vậy? Sao em thấy lạ quá à nha…….”
Trong lúc tôi đẩy tay Cheon Serim ra khi em ấy giơ micro ra đùa, tôi chợt ngẩng đầu lên.
Ding!
Cửa sổ hệ thống quen thuộc hiện lên trước mắt tôi.
[Đã hoàn thành thành tích!]
Bạn đã thành công trong việc biến “vận rủi” trong quá khứ thành “vận may”.
Phần thưởng: Vé quay Roulette Vận Rủi (1 lần), Vận May +20
Sau khi kiểm tra phần thưởng, tôi thở dài khe khẽ. Việc cửa sổ hệ thống hiện lên cũng giống như một sự xác nhận rằng vụ việc lần này đã hoàn toàn kết thúc.
‘Có lẽ mình có thể yên tâm một thời gian.’
Tái hiện quá khứ không phải là một nhiệm vụ bất ngờ xuất hiện thường xuyên. Nhìn vào việc nó chỉ xuất hiện khi bắt đầu hoạt động thứ hai sau buổi showcase-concert ra mắt vừa rồi, có lẽ dự đoán của tôi là đúng.
“Các thành viên, chúng ta di chuyển đến địa điểm quay phim nào!”
“Vâng!”
Vì vậy, điều còn lại là tập trung vào việc làm thế nào để có thể bắt đầu hoạt động lần này một cách thành công.
Bởi vì hôm nay chính là ngày tiền sản xuất cho comeback show đánh dấu sự khởi đầu cho hoạt động mini album thứ 2 của ONEDEAR.
“Nào, các em. Mau đi thôi.”
“Ư… hơi căng thẳng…….”
Tôi đi theo lời của nhân viên cùng với các thành viên đến địa điểm quay phim và lén nhìn Kang Hyunjin. Kang Hyunjin vẫn giữ bầu không khí bình thường như mọi khi trong khi lặng lẽ bước đi.
– Bên “Your Voice” đã liên lạc và nói rằng phần của Lee Kyubin sẽ bị cắt, còn phần quay của chúng ta sẽ được phát sóng bình thường. Nên mọi người đừng lo lắng quá và chỉ cần tham khảo thôi ạ.
Ngay cả khi vừa nghe tin liên quan đến Lee Kyubin.
– …Em ổn chứ?
Hai anh quản lý chăm sóc chúng tôi đã giữ đúng lời hứa. Họ đặc biệt chú ý để tên của Lee Kyubin không lọt vào tai Kang Hyunjin trong quá trình chuẩn bị cho comeback.
Nhưng không thể giữ bí mật mãi được. Vì đã tham gia cùng một chương trình với Lee Kyubin, nên chúng tôi cũng cần phải biết những thay đổi do việc anh ta trở thành người gây tranh cãi.
Vì vậy, khi anh quản lý thông báo cho chúng tôi về những thay đổi, tôi đã quan sát phản ứng của Kang Hyunjin đầu tiên. Sự thật liên quan đến Lee Kyubin hẳn đã đến với Kang Hyunjin một cách rất bất ngờ.
– Vâng, cảm ơn ạ.
Nhưng Kang Hyunjin chỉ lặng lẽ trả lời như vậy, tiếp nối các thành viên khác. Như thể anh ấy đã biết từ trước, hoặc như thể anh ấy không quan tâm.
Tôi không biết Kang Hyunjin đang nghĩ gì, nên tôi đã hỏi Cheon Serim.
“Mấy ngày nay Hyunjin hyung có biểu hiện gì lạ không?”
“Hmm. Lúc có lịch trình cũng bình thường, lúc luyện tập cũng bình thường. Em không thấy có gì đặc biệt cả.”
Cheon Serim vừa đáp vừa nghiêng đầu. Vẻ mặt em ấy cũng cho thấy thấy lạ khi Kang Hyunjin biết về Lee Kyubin.
Tôi không thể hỏi trực tiếp anh ấy có ổn không, nên tôi và Cheon Serim cẩn thận quan sát sắc mặt của Kang Hyunjin trong khi vẫn chưa giải đáp được thắc mắc.
“Hai người không cần lo đâu~ Hyunjin hyung biết hết rồi. Không sao đâu.”
“Hả?”
Thắc mắc đó đã được giải đáp bởi một người không ngờ tới. Trong lúc Aiden Lee đang đeo micro để chuẩn bị quay phim, cậu ấy khoác vai tôi và bất ngờ lên tiếng.
Aiden Lee cười tươi trước câu hỏi của tôi rồi hạ giọng đáp.
“Mấy hôm trước, lúc Yoo Ha đi radio về thì Lee Kyubin gọi điện đến.”
“……!”
“Tôi ở trong phòng hyung ấy nên nghe hết cuộc gọi, nào là xin lỗi? Nào là video xin lỗi? Rồi còn hỏi là có được công khai tin nhắn Hyunjin hyung đã chấp nhận lời xin lỗi không nữa chứ. Có vẻ như là đang nhờ giúp đỡ.”
“Oa, trơ trẽn thật.”
Cheon Serim lẩm bẩm với giọng điệu như đang cảm thán. Tôi cũng bật cười vì thấy quá vô lý.
Tôi nhận ra rằng Lee Kyubin, người đã tạo ra tranh cãi bằng cách nhắc đến Kang Hyunjin, lại một lần nữa định bán đứng Kang Hyunjin để tìm đường sống.
“Nhưng Hyunjin hyung từ chối ngay.”
“Ồ?”
Sau đó, tôi và Cheon Serim không thể không cảm thấy nghi ngờ trước lời Aiden Lee nói thêm.