Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai - Chương 158
Truyện sẽ được cập nhật vào Thứ 4 hoặc Thứ 5 hàng tuần từ 2 - 10 chương.
Chương 158
Cũng phải thôi. Giờ này anh ta chắc chắn không còn tỉnh táo.
– Thằng khốn đó dám đánh người trước mặt fan sao?????
– Chuyện này còn ra thể thống gì nữa? Hết lịch trình rồi mà còn xô đẩy mấy đứa nhỏ đang chuẩn bị lên xe, cuối cùng lại còn táng vào đầu thành viên? Cái này mà là quản lý á.
– Tim tôi như vỡ tan, tôi cứ bật khóc mãi thôi. Làm sao mà quản lý lại có thể làm chuyện đó với nghệ sĩ, người họ vốn phải chăm sóc tận tình chứ. Thật kinh tởm khi cái người này lại là người đã ở bên cạnh mấy đứa từ lúc debut đến giờ.
– Nếu quản lý đó vẫn còn ở bên cạnh mấy đứa thì phải làm sao đây. Road đúng là chả biết làm ăn gì hết, sao lại để một thằng côn đồ như thế ở bên cạnh mấy đứa vậy.
– Đây mà là hỗ trợ một cách toàn tâm toàn í à? Chẳng phải là đang hủy hoại mấy đứa nhỏ sao?
Có lẽ không chỉ mình anh ta là người không còn tỉnh táo.
Cô đã cho rằng hôm nay sẽ là một ngày hạnh phúc khi được xem các anh biểu diễn. Won Yoo Ha oppa sau bao lâu vẫn tỏa sáng, và khác với những gì cô lo lắng, tất cả các thành viên đều rất năng động.
Ngày mà cô tưởng chừng như thiên đường lại lập tức biến thành địa ngục, đó là khi các thành viên tan làm. Fan nữ trung học nhớ lại khung cảnh hỗn loạn, phải hít một hơi thật sâu.
Đường tan làm vốn đã đông đúc vì người hâm mộ, lại thêm nhiều nhóm nhạc khác và fandom của họ, hiện trường càng trở nên hỗn loạn hơn.
Có nhiều xe ô tô đỗ lại, các thần tượng lần lượt tìm xe của họ để tan làm. One Dear cũng ra khỏi tòa nhà, đi đầu là người quản lý có vấn đề, và có vẻ như họ đang tiến về xe.
Khi các thành viên đang vẫy tay chào người hâm mộ đang gọi tên mình.
Cô thấy người quản lý đi đầu quay trở lại, có vẻ như muốn các thành viên đi nhanh lên, anh ta xô đẩy các thành viên, sau đó Won Yoo Ha trông như đang nói gì đó với người quản lý.
“Yoo Ha!!!”
“Yoo Ha, Yoo Ha à!!!”
“Thằng khốn!!!”
Không ai ngờ được tình huống như vậy lại xảy ra, người hâm mộ không khỏi kinh ngạc.
Quản lý đang nói chuyện với Won Yoo Ha đột nhiên giơ tay lên và tát vào đầu anh ấy.
“Ra đây! Ra đây!”
“Tránh ra!”
“Yoo Ha!”
Nói chính xác nhất là, ‘trông như’ đã tát. May mắn thay, có lẽ là do anh Won Yoo Ha trượt chân, nên cú tát của người quản lý chỉ dừng lại ở không trung.
Ngay sau đó, người đã đỡ Won Yoo Ha dậy là Ju Danwoo, người ở gần nhất. Anh ấy đứng chắn trước mặt quản lý như để bảo vệ, còn những thành viên đi trước cũng vội vàng quay lại.
Những người hâm mộ đã chứng kiến toàn bộ quá trình đó không thể rời khỏi hiện trường ngay cả khi đã xác nhận tất cả thành viên của One Dear đã vào lại bên trong tòa nhà.
Phải mất hơn một tiếng, người hâm mộ mới dần tản ra.
Khi hầu hết các thần tượng đã tan làm và hiện trường đã được dọn dẹp một phần, cùng với việc một chiếc xe van đỗ trong bãi đậu xe, One Dear xuất hiện trở lại.
Người quản lý có vấn đề không đi cùng họ. Một nhân viên khác bước xuống xe, đón các thành viên lên xe, lần này One Dear mới thực sự tan làm chân chính, trong sự lo lắng của người hâm mộ.
Và rồi.
“Hôm nay… xin lỗi vì đã khiến mọi người phải bất ngờ. Tôi không sao. Tôi sẽ giải quyết chuyện này nhanh nhất có thể… Mọi người đừng lo lắng. Mọi người về cẩn thận nhé, xin lỗi.”
Khi xe van đang rời khỏi lối ra vào bên ngoài, nơi người hâm mộ đang tụ tập, cửa sổ xe hạ xuống và Won Yoo Ha lộ diện, khi đó người hâm mộ mới cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng đồng thời họ cũng cảm thấy buồn bã và tức giận.
“Yoo Ha à, tại sao cậu phải xin lỗi? Cậu là người bị hại mà, tại sao người xin lỗi là cậu? Chúng mình mới là người đáng xin lỗi vì đã không bảo vệ được cậu, lẽ ra chúng mình phải hành động sớm hơn.”
“Vụ bánh dâu tây, rồi đến chuyện quản lý hành hung, không thể tin được. Họ lừa dối người hâm mộ, đánh đập nghệ sĩ, trong khi nạn nhân lên tiếng thì bộ phận quản lý vẫn im lặng, thật vô lý.”
“Tôi thực sự không hiểu nổi công ty giải trí Road. Vừa làm việc không ra gì, mà còn coi nghệ sĩ như chó, thế mà chúng ta lại phải tin vào Road sao?”
“Tôi càng tức hơn khi mấy đứa không có lỗi gì cả, nhưng mấy đứa vẫn phải chịu đựng tất cả những thiệt hại này.”
Trong khi fandom đang sôi sục, vụ việc xảy ra lúc tan làm đã nhanh chóng lan truyền trên SNS. Vì có nhiều người hâm mộ của nhiều nhóm, bao gồm cả Your One, đang chờ đợi idol tan làm, nên tin đồn lan truyền rất nhanh.
– Tôi cũng ở hiện trường, và tôi chắc chắn đó không phải là sự cố. Anh ta thực sự đã đánh người, nếu Won Yoo Ha không trượt chân có lẽ đã ăn ngay cú đó rồi.
– Trong suốt nhiều năm theo đuổi Kpop, tôi đã thấy vô số quản lý tồi tệ, nhưng đây là lần đầu tiên tôi thấy một người tồi tệ đến vậy. Không hề quan tâm đến fan, lại còn đánh nghệ sĩ??? Thằng khốn này là ai vậy?
– Không phải người đó là quản lý của Raers 3 năm trước sao? Tôi là fan ruột của nhóm, tôi biết rõ, có rất nhiều tin đồn kinh khủng. Coi thường fan là chuyện bình thường, còn có tin đồn là anh ta thao túng tâm lý các thành viên nữa. Sao tự dưng lại biến mất, giờ lại thành quản lý của One Dear nhỉ?
Sự quan tâm và lo ngại từ các fandom khác bắt đầu đổ dồn vào, những người hâm mộ từng im lặng vì lo sợ sẽ gây ảnh hưởng đến hoạt động của One Dear dần dần lên tiếng, cuối cùng sự việc càng trở nên nóng hơn.
– Thành thật mà nói, tôi đã rất đắn đo không biết có nên đăng bài hay không, vì sợ sẽ gây tổn hại cho nhóm, tôi định im lặng, nhưng tôi đã quá tức giận. Đây là video trên đường đi làm hôm nay, nếu nghe kỹ thì sẽ nghe thấy giọng của người quản lý. Anh ta đánh mấy đứa nhỏ vì nói chúng không nghe lời, và vì anh ta ghét việc tụi nhỏ chào hỏi fan.
└ Có quản lý nào lại đi nói như vậy không?????
└ Biểu cảm của Yoo Ha cứng đờ…ㅠㅠㅠㅠㅠ Lúc này đã thấy có điềm gì đó không ổn rồi.
└ Ngay cả khi ở bên ngoài, anh ta còn dám làm vậy, vậy khi chỉ có các thành viên, không biết anh ta sẽ hành xử đến mức nào nữa, thật không thể tưởng tượng nổi.
– Tôi thực sự không muốn phá hỏng buổi biểu diễn đầu tiên của One Dear, nên tôi đã im lặng… Xin lỗi, cơ mà tại sao quà tôi tặng cho One Dear lần này lại do người quản lý dùng??^^ Tôi thấy xót xa khi mấy đứa dùng điện thoại cũ, tôi đã tặng điện thoại đời mới, nhưng khi gặp tôi thấy mấy đứa nhỏ vẫn sử dụng điện thoại đời cũ trong khi quản lý đã lên đời điện thoại~~ > Chẳng lẽ là anh ta ăn cắp sao?
– Vẫn không sửa được cái thói quen xấu, nên mới ra nông nỗi này đấyㅋㅋㅋㅋㅋ Tôi nhớ như in cảnh fan meeting, khi thấy fan nắm tay các thành viên, anh ta đã nhìn họ với vẻ khinh thường và lẩm bẩm rằng ‘khó khăn thật’, ai là người đã làm khó mấy đứa vậyㅋㅋㅋ
– Cái thằng bắt tụi nhỏ phải tắt U app nhanh lên trong buổi live hôm nọ có phải là người quản lý này luôn không? Nếu nghe kỹ giọng nói, bạn sẽ nghe thấy mấy câu như ‘lâu quá’ ở phía sau camera. Chẳng lẽ cũng là hắn sao? Ai biết giọng của người quản lý đó không?”
#Road giải thích #Your Obe bảo vệ OneDear #Yoo Ha tôi yêu cậu
Dù khi đêm đã khuya, một phong trào hashtag vẫn bắt đầu trỗi dậy trên Whisper.
Ngoài ra, các bài đăng kêu gọi bảo vệ an toàn cho nghệ sĩ được đăng trên các cộng đồng liên quan đến One Dear ngày càng nhiều, khiến sự việc có vẻ như đang lan rộng.
Sau nửa ngày.
[Xin chào, chúng tôi là Road Entertainment.
Trước hết, chúng tôi xin cúi đầu xin lỗi người hâm mộ vì đã gây ra những lo lắng sâu sắc về sự việc gần đây.
Công ty chúng tôi nhận thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề này và đang tự kiểm điểm, chúng tôi xin thông báo cho người hâm mộ, những người yêu mến nghệ sĩ trực thuộc công ty chúng tôi – One Dear, về các hành động liên quan.]
Road Entertainment, công ty luôn phớt lờ, chậm trễ trong việc phản hồi yêu cầu của người hâm mộ, đã bắt đầu một phản ứng nhanh một cách bất ngờ, làm tình hình bắt đầu thay đổi.
* * *
“Anh, anh thực sự ổn chứ?”
Yoo Chan Hee, người đã giậm chân vì bực bội, ngăn tôi đóng cửa xe. Sau đó, Kang Hyunjin lên tiếng với giọng điệu lo lắng.
“Yoo Ha à, cứ nghỉ ngơi đi đã. Bây giờ em phải nghỉ ngơi.”
“Em sẽ đi một lát rồi về ngay. Mọi người vào trước đi nhé.”
Khi về Seoul, trời đã gần sáng. Thời gian quá muộn hoặc quá sớm để mọi người cùng hành động. Tôi định để các thành viên về ký túc xá, còn tôi xuống xe ở đây để đến công ty.
‘Bây giờ phải giải quyết thôi.’
Lý do chỉ có một, đó là để thảo luận về các biện pháp và cách đối phó với chuyện này.
Nó đang lan rộng ra toàn bộ fandom K-pop. Hàng loạt bài báo đã xuất hiện và cánh phóng viên đang yêu cầu một tuyên bố chính thức, việc trì hoãn việc xử lý cũng không mang lại lợi gì.
Vì vậy, khi tôi lắc đầu, cố gắng đóng cửa,
“Em sẽ không để mọi người phải chờ lâu đâu, mọi người vào trước đi. Tất cả đều mệt rồi, nghỉ ngơi một lát đi…”
“Yoo Ha.”
Tôi quay đầu lại khi có một bàn tay nắm chặt lấy cánh tay tôi. Ju Danwoo nói với tôi bằng vẻ mặt tái nhợt, như đang cầu xin.
“Nghỉ một chút nhé, thực sự chỉ một chút thôi. Sáng mai hẳn đi. Bây giờ nên nghỉ ngơi thì hơn, Yoo Ha à…”
Không có dấu hiệu cho thấy có sức mạnh trong bàn tay đang nắm lấy cánh tay tôi. Nhưng Ju Danwoo có vẻ muốn tôi xuống khỏi xe bằng mọi giá, tuy nhiên tôi chỉ có thể lắc đầu.
“Anh, anh biết em phải đi ngay bây giờ. Càng trễ, tình hình càng không tốt.”
Thời gian đến ngày comeback cũng không còn nhiều. Nếu quá trình xử lý bị trì hoãn, có lẽ sẽ ảnh hưởng lớn đến hoạt động sau này, tôi bằng mọi giá phải tránh được hậu quả đó.
“Hơn hết, có rất nhiều người rất bất ngờ. Phải giải quyết nhanh nhất có thể…”
Khi tôi vừa nói vừa cố gắng gỡ tay Ju Danwoo ra.
“Em cũng bất ngờ mà.”
“…”
Tôi dừng lại khi nghe thấy lời đó. Tôi ngước lên, Ju Danwoo tỏ ra kiên quyết, như thể tuyệt đối sẽ không lùi bước.
“Anh biết việc trấn an người hâm mộ rất quan trọng. Anh biết có rất nhiều người đã bị kinh hoảng. Nhưng Yoo Ha à, người hoảng nhất là em mà.”
“…Anh.”
“Vào đi. Bây giờ em cần thời gian nghỉ ngơi chứ không phải suy xét các biện pháp tiếp theo. Người hâm mộ sẽ chờ em. Nghỉ ngơi một chút thôi cũng không muộn đâu, Yoo Ha. Nên là, xin em…”
“…Em xin lỗi.”
Biểu cảm của Ju Danwoo sụp đổ trước câu tôi nói. Vẻ mặt như đang do dự, hoặc đau khổ, và một vẻ cam chịu hiện lên.
“Anh.”
Khi tôi rút chiếc tay đang được Ju Danwoo dần buông lỏng để chuẩn bị đến công ty, Cheon Serim gọi tôi. Cheon Serim thở dài trong khi nhìn các thành viên với vẻ mặt phức tạp rồi nói.
“Bọn em vào trong bây giờ cũng không ngủ được đâu. Nếu anh muốn chúng em ngủ, thì anh phải về sớm. Anh phải về trước khi trời sáng đấy nhé.”
“…Được rồi. Cảm ơn em, anh xin lỗi.”
“Anh không cần xin lỗi đâu. Chúng em sẽ nghe chuyện chi tiết sau.”
Cheon Serim dứt lời, cậu đóng cửa xe lại.
Chiếc xe nhanh chóng khởi hành, còn tôi khẽ thở dài. Khuôn mặt của Ju Danwoo lúc nãy dường như đang làm rối trí tôi.
Khi đó.
– Đến mức nào được coi là có chủ đích?
Câu hỏi của CEO Ha Seung Hyeok, tôi đã nghe trước khi rời khỏi địa điểm, hiện lên trong đầu tôi.
-…Tất cả.
Đó là câu trả lời của tôi cho câu hỏi đó.
Có lẽ lý do tại sao tâm trí tôi lại phức tạp đến vậy là vì điều đó.
[Quyền sử dụng Vòng quay bất hạnh đã được sử dụng thành công!]
Bởi vì, tình hình hiện tại đều do tôi cố ý làm ra.