Truyện HE
  • Trang Chủ
  • Truyện Chữ
  • Truyện Tranh
  • Gói VIP (Tắt ADS)
Đăng nhập Đăng ký
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang Chủ
  • Truyện Chữ
  • Truyện Tranh
  • Gói VIP (Tắt ADS)

Hướng Dẫn Định Hướng Thành Công - Chương 8

A- A+
90s
  1. Trang chủ
  2. Hướng Dẫn Định Hướng Thành Công
  3. Chương 8
Trước
Sau

“Gì cơ? Cậu từ bỏ mối tình đơn phương rồi à?”

Yu-ram hỏi một cách vô tình trong lúc khuấy ly soda bằng ống hút.

Jae-chan khựng lại. Cô ấy biết cậu thích Go Woo-jin. Một lần nữa, cậu nhận ra rằng tin đồn về mối tình đơn phương của mình đã lan rộng đến mức nào. Đáng ra cậu nên quay lại quá khứ xa hơn thế này. Đáng tiếc thật.

Tối hôm đó, trên đường tan làm, Jae-chan mang theo một chiếc ô và túi đồ từ cửa hàng tiện lợi. Cậu mua vài món ăn vặt như sô-cô-la bonbon và bánh mật ong yakgwa. Vỉa hè ướt át vì mưa gió khiến đôi giày thể thao trở nên khó chịu vì nặng nề.

Cậu giũ chiếc ô. Phòng của cậu nằm ở tầng một. Khi bước qua sảnh trần cao, cậu thấy cửa ký túc xá đang mở.

Bạn cùng phòng của cậu đã về.

Ngạc nhiên thay, Jae-chan có tiếng là một người bạn cùng phòng tốt – không phải vì cậu thân thiết, mà vì cậu chẳng bao giờ can thiệp vào cách sống của người khác. Cậu không quan tâm nếu họ bẩn thỉu, dùng nhầm đồ, treo đồ lót lên tay nắm cửa hay đặt cả trăm báo thức vào buổi sáng.

Tuy vậy, cậu nhớ người bạn cùng phòng này khá phiền phức. Y như cảm giác khi mang đôi giày ướt sũng nước mưa vậy.

“…”

Chiếc ô nhỏ nước và túi đồ được gộp lại, cậu cầm trong một tay và dùng tay kia nghịch điện thoại. Cậu đứng ngoài hành lang một lúc thì nghe thấy tiếng cười nói vọng ra từ khe cửa hé mở. Một giọng nữ vang lên, âm thanh càng lúc càng gần.

“Vậy em đi đây, cục vàng đáng yêu! Hẹn gặp lại anh!… A?”

Jae-chan va phải người phụ nữ vừa đẩy cửa ra. Cậu ngạc nhiên vì sự tự tin của cô ta, sau mới hiểu ra – đó là một nhân viên nổi tiếng của văn phòng quản lý, người có thể ra vào ký túc xá nam của Guide một cách tự nhiên.

“Ồ.”

Người phụ nữ với đôi môi đỏ chót vừa tô lại mỉm cười thoáng qua rồi bỏ đi.

Jae-chan bước vào. Căn phòng không bật đèn nhưng vẫn có ánh sáng ấm dịu, thoang thoảng mùi hương phức tạp. Cậu đang cầm túi đồ ăn vặt thì đột nhiên mất hết cảm giác thèm ăn.

“Hừm, về lúc này chắc là sai thời điểm nhỉ?”

Bạn cùng phòng của cậu bật cười. Trong bóng tối, ánh sáng từ đèn cảm biến tắt dần, chỉ thấy một bóng người dựa vào giường với hai tay chống ra sau.

Đôi chân dài của cậu đung đưa. Jae-chan thở dài, treo ô rồi bước vào. Cậu bật đèn bàn, ánh sáng cam dịu lan khắp phòng.

“Cậu nên về sớm hơn chút nữa.”

Giọng bạn cùng phòng vang lên, tiếp nối câu nói ban nãy.

“Thấy không, tôi vừa mới gọi một cô gái đến đấy.”

“…”

Jae-chan quay đi, mở cửa sổ sau khi đặt điện thoại lên bàn. Cậu đã ở trong vùng bão lâu rồi, nên luồng gió lùa vào khiến không khí trong lành hơn. Cậu đáp lời:

“Nếu sớm hơn, tôi đã quay video và giao cho văn phòng quản lý rồi.”

Cậu vừa nói vừa hất cằm về phía điện thoại.

“Đưa người khác giới vào phòng là vi phạm nội quy. Đủ để bị đuổi.”

Trong ánh sáng, ánh mắt của Jae-chan hướng về bạn cùng phòng – “Cục Vàng” với mái tóc xoăn màu vàng nâu, sơ mi đồng phục rộng thùng thình và đồ lót hở hang. Tư thế ngồi thô lỗ, hai chân dạng rộng như thể con ngựa đực đầy kiêu ngạo.

Người ta đồn rằng một trong hai phụ huynh của cậu ta là người Mỹ lai. Còn cái tên nghe khá nước ngoài của cậu ta, Jae-chan không nhớ nổi.

“Vi phạm nội quy? Cậu có cần phải nghiêm khắc với mấy chuyện nhỏ nhặt thế không?”

Bạn cùng phòng vuốt tóc. Mái tóc dày màu vàng nâu đổ xuống trán như đám mây, đôi mắt hai mí và ánh nhìn cong cong tỏ vẻ trêu chọc.

“Cậu không thấy tôi khỏe mạnh hơn ông anh ‘tay chơi’ của cậu sao? Tuy hai anh em đều nổi tiếng. Tôi nghe nói anh cậu ngủ với đủ loại phụ nữ?”

‘Tay chơi’ là biệt danh của anh trai cậu – Esper Seon Eun-soo. Dù chỉ hạng A, anh ta nổi tiếng hệt như hạng S. Điều này là do anh trai thuộc hệ “tinh thần đặc biệt”, hiếm thấy trong các hệ Esper: thể chất, nguyên tố, chữa lành, đặc biệt.

Tất nhiên, danh tiếng của Seon Eun-soo còn đến từ lối sống buông thả với phụ nữ.

“Nếu anh cậu sống ở ký túc xá, chắc đã bị đuổi lâu rồi.”

Jae-chan hoàn toàn thản nhiên trước câu nói đó. Thực ra, cậu mừng là đằng khác. Seon Eun-soo là một trong số ít người mà Seon Jae-chan thực sự ghét.

“Tôi đáng ghét nhỉ. Chửi cậu, lại còn chửi cả nhà người cậu.”

Cậu lơ đãng nghe nửa câu, ngón chân cựa quậy một cách khó chịu. Cậu đặt mấy gói đồ ăn vặt lên bàn.

“Chửi người nhà người khác cũng là vi phạm nội quy. Đồ khốn, cậu vi phạm hết đấy.”

Bạn cùng phòng bật cười, khi nghe thấy mình nói gì cũng dính đến vi phạm. Cậu ta liếc mắt nhìn Jae-chan đang cởi chiếc áo khoác mỏng, đôi môi đỏ bóng loáng vì son.

“Việc cậu là bạn cùng phòng tôi chắc cũng là vi phạm. Với cậu, tôi là ‘nguyên nhân’ vi phạm đấy.”

Jae-chan khựng lại khi đang treo áo khoác ướt lên ghế. Bạn cùng phòng đang châm chọc tin đồn rằng cậu thích Go Woo-jin.

Ánh mắt chúng tôi giao nhau. Đúng lúc đó, đôi mắt nâu nhạt đang cười rạng rỡ bỗng cau lại. “Đệt. Đừng có mà bám lấy tao… Đồ bẩn thỉu.” – Jae-chan suýt bật cười khi nghe câu quen thuộc ấy. Chính xác như cậu nhớ.

Bạn cùng phòng vẫn y hệt quá khứ.

Cậu khẽ nhếch môi, đứng thẳng và nhìn vào đôi mắt đang tràn ngập vẻ ghê tởm của cậu ta.

“Chửi tục, phân biệt đối xử cũng là lý do bị đuổi, đồ khốn.”

Giọng nói cậu dịu dàng nhưng ánh mắt thì không. Cậu không rời mắt khỏi đối phương trong khi tay nới lỏng chiếc cà vạt quanh cổ. Trong lòng cậu đang cân nhắc: liệu có nên nắm cương con ngựa non ngông cuồng kia hay không.

“Đồ biến thái dâm dê, cút đi!”

Trong quá khứ, hai người thường xuyên cãi nhau vì cái thái độ đó của bạn cùng phòng. Dù Seon Jae-chan có thể sống với mọi kiểu người, cậu không bao giờ chấp nhận những kẻ gây gổ trực tiếp với mình.

“Tao chỉ chết sau khi mày chết!” – thậm chí đã có lúc cả hai lao vào đánh nhau. Những tiếng la hét ầm ĩ, những lời chửi rủa tục tĩu không ngừng vang lên, căn phòng trở nên hỗn loạn đến mức cả hai suýt nữa bị đuổi khỏi khu nhà ở chính thức do bị các phòng bên cạnh báo cáo.

Seon Jae-chan sẽ không thể chịu đựng nổi suốt bốn tháng nếu tên bạn cùng phòng không rời đi ngay sau đó để chuyển đến Liên bang Mỹ. Tất nhiên, cái gã dâm dê đó trở về nước nơi có bố mẹ vì lý do cá nhân, hoàn toàn không phải vì cậu.

Lần này, cậu không thể làm loạn như trước. Nghĩ vậy, Jae-chan lao tới, tay cầm chiếc cà vạt đã tháo ra từ lúc nãy.

“Đồ điên! Đồ đồng tính!”

Tên bạn cùng phòng bắt đầu la hét. Dù cao hơn, nhưng thể chất yếu hơn, Jae-chan bắt đầu luyện tập cận chiến từ năm mười bốn tuổi, khi còn ở trung tâm. Sau khi gia nhập Cục Tình báo ở tuổi 25, giám đốc đã trực tiếp thêm cậu vào chê độ huấn luyện chiến đấu đặc biệt. Ngay cả khi phải đối mặt với một nhà ngoại cảm sở hữu sức mạnh thể chất vượt xa con người bình thường, thì cậu ta – một tên khốn chỉ biết chăm chăm rèn cơ bắp – không phải là đối thủ đáng ngại.

Rầm!

Cả hai đổ xuống giường của bạn cùng phòng chỉ sau vài hơi thở gấp gáp.

Két – lò xo giường vang lên tiếng kêu chói tai.

“Này! Này…!”

Bạn cùng phòng vùng vẫy, tay chân giãy giụa. Nhưng vô ích. Cậu ta không thể nhúc nhích, bởi cánh tay rắn như thép của Jae-chan đã kẹp chặt cổ cậu ta xuống nệm.

“–Hức, đừng chạm vào tao! Tao nói đừng chạm vào tao!”

Nhưng phản ứng này lại không như Jae-chan mong đợi. Trước kia, trong những lần ẩu đả, cậu ta chỉ dùng chân là chính. Nhưng bây giờ khi đã hoàn toàn bị khống chế, cậu mở hẳn một “trận đấu” mới.

Cậu ghét những tên to con. Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng bên dưới, cánh tay đang quằn quại và đôi vai run rẩy, Jae-chan bất chợt kéo chăn phủ lên người cậu ta. Một tay cậu giữ chặt cậu ta, tay kia quấn kín từ đầu đến chân. Cậu lăn người đè chặt lên đối phương.

“Thằng… thằng này…?! Đồ khốn, tao giết mày!”

Trớ trêu thay, chính điều đó lại khiến đối phương khó tỉnh táo hơn – vì không thể chạm được vào Jae-chan. Tình thế khi ấy giống như một trận đấu vật thực sự, không hơn không kém. Cậu đè người đàn ông đang vùng vẫy dưới lớp chăn xuống, giữ chặt bằng khuỷu tay.

“Ưgh… ho… ưrgh… Đồ điên!”

Tiếng rên rỉ nghẹn ngào vọng ra từ bên trong tấm chăn. Hai bàn tay thò ra ngoài đập liên hồi xuống giường – như một dấu hiệu đầu hàng.

“Ugh… Hahhhh… điên rồ thật…”

Bạn cùng phòng vẫn còn chưa hoàn hồn ngay cả khi Jae-chan buông tay. Đây là khung cảnh mà cậu đã dự đoán từ trước. Jae-chan lặng lẽ bò xuống khỏi cơ thể đang thở dốc, rồi cầm lấy điện thoại từ trên bàn. Cậu mở ứng dụng ghi âm và áp điện thoại vào tai của tên kia.

“Nghe đi.”

Khi cậu nhấn nút phát, toàn bộ diễn biến vừa rồi vang lên rõ ràng qua loa điện thoại. Đó là lợi ích của việc hồi quy: không bị cuốn theo dòng sự việc như trước kia, cậu đã biết trước chuyện gì sẽ xảy ra và bắt đầu ghi âm ngay từ lúc còn do dự trước cửa phòng. Giờ thì, Jae-chan tăng âm lượng lên.

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 8

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

  • NGÀY
  • TUẦN
  • THÁNG
Từ Diễn Viên Thiên Tài Đến Top Idol
Từ Diễn Viên Thiên Tài Đến Top Idol
Diễn Viên Vô CP
75 Chap
1840
Sứ Mệnh Bảo Vệ Thợ Săn
Sứ Mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn
BL Giả Tưởng
22 Chap
1166
Sứ Mệnh Bảo Vệ Thợ Săn
Sứ Mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn
Hệ Thống Hiện Đại
22 Chap
1166
Từ Diễn Viên Thiên Tài Đến Top Idol
Từ Diễn Viên Thiên Tài Đến Top Idol
Hiện Đại Âm Nhạc
75 Chap
1840
Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
Âm Nhạc Show Thử Giọng
265 Chap
1067
Bởi Vì Di Ngôn Tôi Trì Hoãn Ngày Chết
Bởi Vì Di Ngôn Tôi Trì Hoãn Ngày Chết
Thợ Săn Hệ Thống
71 Chap
372
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol manhwa
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
Hiện Đại Giả Tưởng
6 Chap
148
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi
Siêu Nhiên Trọng Sinh
86 Chap
447
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai
Âm Nhạc Hiện Đại
157 Chap
803
Sự Trở Lại Của Một Thần Tượng Đã Mất Đi Lý Tưởng Ban Đầu RAW
Sự Trở Lại Của Một Thần Tượng Đã Mất Đi Lý Tưởng Ban Đầu RAW
Showbiz Idol
644 Chap
1848
Ra Mắt Hay Ra Đi Raw
Ra Mắt Hay Ra Đi Raw
Trọng Sinh Idol
643 Chap
1449
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
Showbiz Hiện Đại
79 Chap
302
Từ Diễn Viên Thiên Tài Đến Top Idol
Từ Diễn Viên Thiên Tài Đến Top Idol
Showbiz Idol
75 Chap
1840
Sứ Mệnh Bảo Vệ Thợ Săn
Sứ Mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn
18+ Giả Tưởng
22 Chap
1166

Truyện Liên Quan

Tôi Là Thần Tượng Thiên Tài Nhưng Khả Năng Bị Động Của Tôi Là Cá Thái Dương
Tôi Là Thần Tượng Thiên Tài Nhưng Khả Năng Bị Động Của Tôi Là Cá Thái Dương
Dự Án Thần Tượng Hy Vọng
Dự Án Thần Tượng: Hy Vọng
Kỹ Thuật Không Bao Giờ Thất Bại Của Idol
Kỹ Thuật Không Bao Giờ Thất Bại Của Idol
Ra Mắt Với 100 Tỷ Won
Ra Mắt Với 100 Tỷ Won

TruyệnHE.com

Website luôn cập nhật nhanh nhất các bộ truyện Showbiz hấp dẫn mỗi ngày.

Email Liên Hệ QC: contact@truyenhe.com

Fanpage:

Điều khoản

Copyright © 2025 2025 Truyện HE

DMCA
Về Truyện HE | Đăng Ký Nhóm Dịch | Hướng Dẫn Đăng Truyện | Gói VIP
🚫 Vui lòng đăng nhập để kiểm tra trạng thái VIP.
Tất cả nội dung và hình ảnh trên website được sưu tầm từ Internet và chỉ mang tính chất chia sẻ thông tin. Chúng tôi không sở hữu bản quyền cũng như không chịu trách nhiệm về tính xác thực của các nội dung được đăng tải. Nếu bất kỳ cá nhân hoặc tổ chức nào nhận thấy quyền lợi bị ảnh hưởng, xin vui lòng liên hệ với chúng tôi. Chúng tôi sẽ xem xét và xử lý, gỡ bỏ nội dung liên quan trong thời gian sớm nhất.

Đăng Nhập

Chứng minh bạn là người


Đăng nhập với Google

Quên Mật Khẩu?

← Quay Lại Truyện HE

Đăng Ký

Đăng Ký Tài Khoản Trên Trang Web Này.

Đăng ký với Google

Đăng Nhập | Quên Mật Khẩu?

← Quay Lại Truyện HE

Quên Mật Khẩu?

Nhập tên đăng nhập hoặc Email. Bạn sẽ nhận được mật khẩu mới tại Email đã đăng ký.

← Quay Lại Truyện HE